Không phải là chết rồi chứ?
Sẽ không! Tần Ninh không dám suy nghĩ.
Hắn đứng trên phế tích dưới bầu trời đêm, nhìn ra xung quanh.
Không bao lâu sau, hơn mười bóng người xuất hiện bên cạnh Tần Ninh.
Lý Tồn Kiếm cầm đầu, dẫn theo mười mấy người trung thành tuyệt đối chạy đến đây.
“Tần công tử.”
Lý Tồn Kiếm nhìn Nguyên Đan hội, cảm thấy vô cùng hoảng sợ.
Nguyên Đan hội cũng xong đời rồi! Cha con nhà họ Long đều đã chết.
Lớn chuyện quá rồi! Vốn chỉ muốn báo thù tiêu diệt ba phe, thế mà bây giờ còn xử lý cả nhà họ Long nữa?
“Lý Tồn Kiếm.”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Công tử cứ nói đi...”, “Thống kê lại những người của Tứ Anh bang, Nguyên Đan hội đồng ý ở lại, toàn bộ người nhà họ Vương bị trục xuất khỏi thành Thanh Ma, ai dám ở lại thì giết kẻ đó!”
Lý Tồn Kiếm nghe thấy lời này thì nói: “Tần công tử, trong tay của ta chỉ có mấy chục người trung thành tuyệt đối có thể dùng được, người của mấy phe đó sẽ không trung thành...”, “Thứ ta muốn không phải trung thành, mà là được việc!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Tập trung những người ở lại đến một chỗ, sau đó trực tiếp tiến về phía nhà họ Long ở khu thành Tây với ta, diệt trừ nhà họ Long, hoàn toàn nối liền hai thành Đông Tây.”
Ánh mắt Lý Tồn Kiếm sáng lên.
Nếu thật sự như thế, vậy Tần Ninh chính thế lực lớn nhất trong thành Thanh Ma này.
Không đúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316110/chuong-3861.html