“Bây giờ đến lượt ngươi!”
Tần Ninh ngưng tụ một quyền.
Quang Long Quyền tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Một tiếng ầm vang vang lên.
Lúc này Long Thiên Nguyên phun ra một ngụm máu tươi.
Đã hết hy vọng.
Hắn ta đã không thể thay đổi được điều gì nữa!
“Tần Ninh, ngươi sẽ chết không yên lành!”
Long Thiên Nguyên giận dữ hét lên.
“Chết không yên lành?
Ta sẽ không chết!”
Giờ phút này Long Thiên Nguyên sải bước ra, lực lượng khắp cơ thể phóng ra ngoài.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Lúc này con đường đến Nguyên Đan hội vang lên ầm ầm, mặt sàn vỡ vụn ra.
Sắc mặt Tần Ninh có chút lạnh lùng.
Tự bạo! Không thể làm hắn bị thương được! Bây giờ Nguyên Đan hội không ngừng sụp đổ.
Hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong không ngừng rút lui.
Chuyện cho tới bây giờ, đã không còn gì để nói nữa.
Lúc này ánh mắt hai người đều ngây dại ra.
Chỉ có một con đường chết! Chuyển đến phe Long Thiên Nguyên là chết chắc rồi.
Cha của Long Thiên Nguyên là Long Phong Xuân đã tới, nhưng vẫn phải chết.
Cho tới bây giờ, chỉ có chờ chết! Tần Ninh đưa mắt nhìn hai người.
Hư Thánh tầng hai.
Hư Thánh tầng bốn.
Cũng không tính là uy hiếp gì đối với Tần Ninh.
“Tuyết Ưng là bạn chí cốt của ta, năm đó tình cảm của hai người chúng ta không tệ, người như ta không thích nói đạo lý gì, nhưng nếu giết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316109/chuong-3860.html