Hai người Tuyết Ưng và Tiên Vô Tận hoàn toàn ngây ra.
Thật hay giả?
Một tháng đến một năm tự động tỉnh lại, cảnh giới Thánh Nhân?
Lúc này hai người thật sự bị rung động.
Lần này làm thế nào?
Tần Ninh phất tay một cái nói: “Cũng không sao, Hóa Thánh tầng thứ nhất thì Hóa Thánh tầng thứ nhất, từ từ đi lên là được”.
Hai người lại cạn lời.
Ngài ngược lại vẫn nhìn được! Tiên Vô Tận tiếp tục nói: “Nhưng bọn ta và Huyền Chấn đã ước định Dương Thanh Vân quay lại thì bảo hắn dẫn Dương Thanh Vân đến Bách Hương đường tìm bọn ta”.
“Nhưng bốn ngày rồi bọn họ cũng không tới, ta quay lại xem, không thấy người đâu”.
“Chỉ để lại một tấm lệnh bài sứt mẻ của Tam Phong Bang!”
“Đến bây giờ cũng không biết là Huyền Chấn đụng phải người của Tam Phong Bang, hay là Dương Thanh Vân trở về, hai người đụng phải người của Tam Phong Bang”.
Nghe đến lời này, chân mày Tần Ninh nhướng lên.
“Người không thấy?”
“Đúng!”
Ngón tay Tần Ninh nhẹ nhàng vân vê, lại nói: “Vậy cô cô Bách Hương kia lại là tình huống gì?”
“Cũng cứu người rồi còn muốn giết người?”
Tuyết Ưng giờ phút này nói: “Hình như Bách Hương đường bị một cường giả Hư Thánh tên Thanh Lãm Thiên theo dõi, cô cô Bách Hương tự vệ chưa đủ”.
“Tiên Vô Tận vì để cho cô cô Bách Hương ra tay, giết người chuyển lời của Thanh Lãm Thiên, chưa đến một tháng nơi này nơi này liền bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316040/chuong-3791.html