“Lui!”
Giờ phút này mấy vị Vương giả đỉnh cao đều quát to một tiếng.
Ánh mắt Tần Ninh lạnh lẽo.
“Yên tâm làm chuyện của các ngươi đi!”
Nhìn về phía đám người bị hắn bao vây, Tần Ninh quát: “Sức mạnh này không có bất kỳ tì vết gì, nếu nuốt vào thì chính là của các ngươi, có thể nuốt được bao nhiêu thì cứ nuốt bấy nhiêu”.
“Viên Viên, Sương Nhi, Nguyệt Nhi, Tiêu Tiêu, bốn người các ngươi cứ thoải mái cắn nuốt!”
Bốn người này vô cùng đặc biệt, sức mạnh này là thuần túy nhất đối với bốn người các nàng.
Nhất là Vân Sương Nhi!
Hỗn độn thể bài xích linh khí, thế nhưng lại cực kỳ hòa hợp với thánh lực trời đất.
Vân Sương Nhi đến thế giới Cửu Thiên, dựa vào hỗn độn thể, có thể đánh được bất kỳ thiên tài nào.
Thể chất như vậy vô cùng hiếm thấy, cũng không phải là dựa vào việc Tần Ninh há miệng nói một câu là được.
Giờ phút này, bốn người đang ở bậc thang thứ nhất.
Bốn người Tuyết Thiên Vương, Vân Thiên Vương, Mộc Thiên Vương và Huyền Thiên Vương ở bậc thang thứ hai.
Mà bậc thang thứ ba thì là mấy người Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch, Tiên Hàm
Bậc thang thứ tư mới là đám Thiên Vương khác.
Giờ phút này Tần Ninh khởi động mộ U Vương, dường như muốn tăng thực lực của mọi người lên.
“Ngươi đang tìm cái chết!”
Sắc mặt Cực Thiên Vương âm trầm, lao ra trong nháy mắt.
“Muốn chết chính là ngươi!”
Tần Ninh lại hét lên một tiếng, hắn sải bước ra đồng thời tung ra một quyền.
Ầm...
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316001/chuong-3752.html