“Hả?”
Lúc này Mộc Phong lắc đầu.
“Sao thế?”
“Có cái gì đó là lạ”.
Mộc Phong không nhịn được nói: “Ta cảm giác được khí tức của huyền ấn khi thì xuất hiện, khi thì biến mất, từ đầu đến cuối vẫn luôn lơ lửng không cố định”.
“Nếu ta không đoán sai, chắc hẳn là khí tức bị phong cấm, chắc là có người ra vào trong Thiên Đế Các, cho nên mới như vậy, nhưng có thể suy tính ra được phương hướng và vị trí đại khái”.
“Chỗ nào?”
“Một dãy núi!”
Nghe thấy lời này, ánh mắt Tần Ninh hơi sáng lên.
Mộc Phong chậm rãi nói: “Ngươi cũng biết tuy Yêu Tháp Sơn và Huyền Thiên Sơn được xưng là hai cấm địa, thế nhưng trên thực tế ranh giới cũng không rõ ràng như vậy”.
“Hai cấm địa này lấy một dãy núi làm đường ranh giới”.
“Mà ở vị trí dãy núi kia, từ trước đến nay không gian vẫn luôn quỷ dị, cho dù là huyền thú cấp bậc Thú Vương không cẩn thận rơi vào trong đó, có lẽ cũng chỉ có một đường chết”.
Tần Ninh gật đầu.
“Nếu đã như vậy thì lên đường đi!”
“Hả?”
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Mộc Phong, Tần Ninh vỗ vỗ bả vai Mộc Phong, cười nói: “Hả cái gì?”
“Không sao, ta tự có chừng mực”.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Mộc Phong vô cùng kinh ngạc.
Chừng mực?
Chỗ kia rất mơ hồ.
Không phải xem thực lực, xem năng lực, mà là xem may mắn.
Cho dù Tần Ninh có lợi hại hơn nữa thì đến nơi đó cũng có thể sẽ thất bại!
“Đi thôi!”
Tần Ninh lại quyết định đi.
Giờ phút này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315965/chuong-3716.html