Những tiếng phụt phụt phụt phụt vang lên, lúc này ba bóng người chật vật rút lui, phần bụng xuất hiện vết thương.
Giờ phút này U Tiêu Tiêu cũng thừa thắng xông lên.
U Linh đao tràn ngập ánh lửa, tốc độ cực nhanh, khiến cả thân thể của U Tiêu Tiêu cũng giống như ma mị.
Ầm ầm ầm… Những tiếng va chạm vang lên.
Ba bóng người đều bị U Tiêu Tiêu đánh lui, rơi xuống mặt đất.
Cả người U Tiêu Tiêu rơi xuống, nắm chặt U Linh đao nhìn về phía ba người.
Ba người này đều có thực lực Vương Giả tứ phẩm, nhưng vẫn không phải đối thủ của cô bé.
“Tần ca ca!”
Quay đầu nhìn về phía Tần Ninh, U Tiêu Tiêu cười nói: “Ta có lợi hại không?”
Tần Ninh mỉm cười, gật đầu.
“Giết bọn họ đi!”
Tần Ninh mở miệng nói.
Nghe thấy lời này, U Tiêu Tiêu lại sững sờ.
“Sao vậy?”
“Ta…”, “Chưa từng giết người?”
Tần Ninh tới gần U Tiêu Tiêu, nói: “Thân là võ giả thì chắc chắn phải thấy máu, muội chưa từng giết người, Hư Vô Sinh rèn luyện muội kiểu gì vậy?”
“Lần nào hắn ta cũng đánh nhau với ta ở cảnh địa Sinh Tử, thế nhưng lần nào ta cũng chỉ chém giết yêu thú”.
U Tiêu Tiêu cúi đầu nói.
Đúng là chưa bao giờ giết người! Tần Ninh nghe vậy thì có chút kinh ngạc.
“Cẩn thận!”
Chỉ là trong nháy mắt, một tiếng hô kinh ngạc vang lên.
Lúc này bóng người Mộc Phong cũng đánh tới.
Tốc độ của Tần Ninh lại nhanh hơn, bàn tay nhanh chóng lướt qua hai gò má của U Tiêu Tiêu, đánh một chưởng ra.
Ầm... Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315964/chuong-3715.html