Khí tức kinh khủng tràn ngập ra.
Lúc này một biển linh thức màu đen quét sạch ra khắp trời đất.
Một vạn mét! Hai vạn mét! Ba vạn mét!... Cuối cùng, lúc biển linh thức mở rộng đến năm vạn mét mới chậm rãi dừng lại.
Không bao lâu sau, U Tiêu Tiêu mở mắt ra.
Nhìn thấy mấy người đều đang nhìn mình, khuôn mặt của U Tiêu Tiêu đỏ lên.
“Vương Giả ngũ phẩm!”
Giờ phút này Cửu Anh ngơ ngác nói.
Còn kinh khủng hơn cả Tần Ninh.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Thần thú không tầm thường sao?
Nó là hung thú đấy! Bàn về huyết mạch, nó cũng không kém thần thú được không?
Sao nó lại không thể tăng lên như thế này?
Giờ phút này, U Tiêu Tiêu đứng dậy.
Nhìn về phía Tần Ninh, U Tiêu Tiêu sợ hãi nói: “Trần ca ca, biển linh thức của ta tăng trưởng cực nhanh, khiến ta sợ đến mức phải vội vàng dừng lại, tăng vọt như thế có phải sẽ xuất hiện vấn đề lớn hay không!”
Nghe thấy lời này, ngũ đại Thú Vương không được nhịn cùng nhau sinh ra một loại kích động muốn hộc máu.
Đang kể chuyện cười đấy hả?
Tăng trưởng cực nhanh! Vội vàng dừng lại! Có cần đả kích người ta như thế không?
“Tần gia...”, giờ phút này, Cửu Anh hóa thành cao nửa thước, chín cái đầu cọ vào ống quần của Tần Ninh, nhỏ giọng thì thầm: “Ta cũng muốn...”, “Muốn con mẹ ngươi!”
Một cú đá văng Cửu Anh ra.
Giờ phút này trong lòng Tần Ninh cũng cực kỳ tán thưởng.
Thần thú Chu Tước! Dòng dõi Cửu U phát triển lớn mạnh từ kỷ nguyên mới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315953/chuong-3704.html