“Nhiều năm không gặp!”
“Đúng vậy!”
Lý Nhất Phong nhìn về phía Tần Ninh, giọng nói không còn u ám, mà là mang theo mấy phần trong sáng.
“Tám vạn một ngàn ba trăm bảy mươi tư năm!”
Lý Nhất Phong từ từ nói.
Lời vừa dứt, giữa trời đất, ngoại trừ sấm chớp và cuồng phong bão táp thì không còn một tia âm thanh nào.
Cùng lúc đó.
Trên vùng đất ngoài ngàn dặm Thanh Ninh các, ba thân ảnh đứng yên trong mưa lớn.
Hai người một trái một phải kia chính là Ninh Vương Thiên Tử Ninh và Hoàn Vương Địa Hoàn mới trở về từ Thiên Ngoại Tiên.
“Các chủ…”, Thiên Tử Ninh cung kính nói: “Lý Nhất Phong kia thật sự không thành vấn đề sao?”
“Năm đó Lý Nhất Phong cùng với Tần Ninh quan hệ khăng khít, tình như cha con, thầy trò tri kỷ!”
“Nếu Lý Nhất Phong đổi ý, lần này Thiên Đế các chúng ta…”
“Không sao!”, Đế Lâm Thiên đứng trên cùng mặc bộ hắc bào bao phủ toàn thân, giọng nói có chút khàn khàn, lẩm bẩm nói: “Lý Nhất Phong sẽ không trở mặt!”
Nghe thấy lời này, Địa Hoàn cũng không hiểu nói: “Thật khó tưởng tượng tại sao Lý Nhất Phong lại đối phó với Tần Ninh?”
Dù sao người đời đều biết.
U Vương và Phong Vương từng được người ta gọi là U Phong, giống như trong đêm tối u ám, đường phong diệp kia quanh quẩn một chỗ.
Quan hệ giữa hai người này tốt vô cùng.
Đế Lâm Thiên cười một tiếng.
“Thật ra thì không khó tưởng tượng, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315909/chuong-3660.html