Tất cả mọi thứ chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Mọi người đều không phản ứng kịp.
Một giây trước mọi người đều cho rằng Cổ Chấn hẳn phải chết.
Văn Hiên sắp xưng Vương, thực lực cường đại đáng sợ, Cổ Chấn không phải là đối thủ.
Thậm chí ngay cả bản thân Cổ Chấn cũng cho là như vậy.
Nhưng giây tiếp theo lại thay đổi nhận thức của đám người.
Đất Cực Lạc Tiên trực tiếp đánh tới Tần Ninh.
“Tần Ninh!”
“Tần Ninh!”
Hai người Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên trong nháy mắt bỏ đối thủ qua một bên.
Chỉ là Võ Ly Thiên, Ứng Tường và Tôn Độn đâu để cho hai người được như ý nguyện.
Xa xa phu nhân Tiên Nhân nhìn thấy cảnh này, sắc mặt thay đổi kinh hãi.
Tần Ninh...
“Tên khốn này, hỗn chiến như thế sao có thể khinh thường vậy…”, tuy là Tiên Nhân mắng nhưng không khó nghe ra nỗi lo âu trong giọng điệu.
Tần Ninh không thể chết được.
Nếu không Dương Thanh Vân sẽ điên mất.
Dương Thanh Vân đợi vị sư tôn này của mình tám vạn năm.
Nếu Tần Ninh xảy ra bất trắc, vậy thì còn khó chịu hơn so với giết Dương Thanh Vân.
Lúc này mọi người đều trợn tròn mắt.
Mà ở trong cổ thành kia, Lôi Điện Thánh Long điên cuồng tàn sát con rối, cơ thể bây giờ thậm chí cũng run lên, động tác trở nên chậm chạp.
Tiếng nổ vang khắp cổ thành, thậm chí xuất hiện bụi mù cuồn cuộn, xông thẳng lên bầu trời cao ngàn trượng.
Văn Hiên - một vị sắp xưng Vương tồn tại vô cùng gần với Vương Giả, toàn lực nhất kích.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315879/chuong-3630.html