Kiếm của Tần Ninh đã xuyên qua cổ của một tên Thiên Nhân ngũ bộ, máu tươi phun ra.
Ngay sau, đó Tần Ninh lại tiếp tục chém giết.
“Chết tiệt!"
"Mau nhận lấy cái chết đi!"
Lúc này, hai người Cốc Mặc và Đoàn Việt cắn răng đánh trả.
"Bài Địa Huyền Chưởng!"
"Hồn Thiên Quyền!"
Trong nháy mắt, hai vị Thiên Nhân thất bộ đánh về phía Tần Ninh.
Ầm... ngay lập tức, một tiếng nổ to vang lên.
Thân hình của Tần Ninh khẽ khựng lại.
Thân thể của trưởng lão Cốc Mặc và trưởng lão Đoàn Việt cũng đứng yên.
Thật mạnh! Trong lòng hai người dâng lên sự kinh ngạc.
Tần Ninh rất mạnh! Hắn mới chỉ là Thiên Nhân tứ bộ mà thôi.
Linh khí của hắn không tầm thường nhưng linh thức lại càng mạnh mẽ hơn.
Hai điều này hợp lại với nhau, kèm theo uy lực của Vương Kiếm Độ Sinh, quả thật rất kinh khủng.
"Ta nói Hình Thiên Phạt và Địch Dung đều đã bị ta giết rồi, vậy mà các ngươi lại không chịu tin sao?"
Khóe miệng Tần Ninh khẽ nhếch, từ từ nói: "Nếu các ngươi chịu khai ra một chút tin tức thì ta có thể ngẫm lại việc cho các ngươi chết một cách thoải mái..."
"Ngươi đừng có nằm mơ!"
Trưởng lão Cốc Mặc quát khẽ một câu.
"Ta không thích nằm mơ!"
Tần Ninh hạ giọng, hắn giương Vương Kiếm Độ Sinh lên.
"Cửu Linh Tinh Thần Kiếm!"
Một nhát kiếm được chém xuống.
"A...", ngay lập tức, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315818/chuong-3569.html