Chương trước
Chương sau


Thứ xuất hiện trong ánh mắt của những người này chính là... sự sùng bái! Đây là một loại sùng bái đối với thần linh.

Tần Ninh rất ít khi gặp phải sự sùng bái điên cuồng đến vậy.

Rốt cuộc thì Các chủ của Thiên Đế các là thần thánh phương nào?

Giờ phút này, trong mắt Tần Ninh chỉ còn lại sự bình tĩnh.

"Chuẩn bị cho tốt, tự bảo vệ bản thân!"

Tần Ninh đột nhiên mở miệng.


Ngay sau đó, hắn đánh ra một chưởng.

Tần Ninh phá trận mà ra, một chưởng này đánh trực tiếp vào ngực của võ giả đứng ở trung tâm của ảo trận.

Răng rắc... tiếng vỡ vụn vang lên.

Bây giờ, Tần Ninh đã là Thiên Nhân tứ bộ, sức mạnh của linh thức có thể sánh ngang với Thiên Nhân thất bộ, một chưởng này lại sử dụng Cửu Linh Tinh Thần chưởng, dùng hết toàn lực để công kích.

Tất nhiên, những người ở trước mắt hắn không thể ngăn cản được.

Phụt một tiếng, máu tươi phun ra, ngực của những võ giả có cảnh giới Thiên Nhân ngũ bộ bị đè ép, không còn một chút sức sống nào.

Một tiếng ầm vang lên, mọi thứ nổ tung.

"Ai đó?"

"Ai đó?"

Ngay lúc này, sắc mặt của Đoàn Việt và Cốc Mặc thay đổi một cách đột ngột.

"Là ta!"

Một giọng nói vang lên.

Tần Ninh chậm rãi bước ra.

Giờ phút này, Tuyết Kiêu Dung cũng không còn chỗ để ẩn nấp nữa, đành phải ra theo.

Tần Ninh quá thẳng thắn! Hắn thản nhiên bước ra như vậy rất nguy hiểm! Tuy rằng Tần Ninh có khả năng giết được Thiên Nhân thất bộ.

Nhưng mà lần này, đối phương chính là hai vị trưởng lão có cảnh giới Thiên Nhân thất bộ đỉnh phong, đánh được một người thì vẫn còn chín vị Thiên Nhân ngũ bộ và Thiên Nhân lục bộ nữa!

"Tần Ninh!"

"Tần Ninh!"

Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt của Cốc Mặc và Đoàn Việt thay đổi.

Tên của Tần Ninh đã sớm vang dội ở trong Thiên Đế các.

Các chủ có lệnh, nếu gặp phải Tần Ninh, có thể giết liền giết, không thể giết thì phải trốn! Giờ phút này, nhìn thấy Tần Ninh, trong lòng hai vị trưởng lão đang suy xét.

Bọn họ đang xem thử mình có thể giết được Tần Ninh hay không?

"Người của Thiên Đế các thật đúng là chỗ nào cũng phải chõ mõm vào!"

Tần Ninh cười nói: "Lúc trước giết hai tên phó các chủ Hình Thiên Phạt và Địch Dung của các ngươi, bây giờ lại xuất hiện thêm các ngươi nữa!"

"Đúng là giết mãi cũng không xong!"

"Chi bằng các ngươi cứ nói cho ta biết vị trí cụ thể của Thiên Đế các đi, ta tự đến tìm các ngươi, rồi giết sạch, vậy thì tiện hơn".

Nghe thấy vậy, Tuyết Kiêu Dung tặc lưỡi.

Người này nói chuyện thật anh dũng.

"Hừ, hai vị các phó đã có cảnh giới Bán Vương, ngươi nói giết thì có thể giết được sao?"

Trưởng lão Cốc Mặc phẫn nộ quát to: "Tần Ninh, gặp được bọn ta, xem như là ngươi xui xẻo".

"Không, phải nói là gặp được ta, xem như các ngươi xui xẻo!"

Ngay lập tức, một thanh kiếm xuất hiện trong tay Tần Ninh.

Vương Kiếm Độ Sinh đã được lấy ra.

Mũi kiếm toát lên sự lạnh lẽo.

Từng hơi lạnh tản ra như muốn đóng băng trái tim của kẻ khác.

Đây chính là vương khí được chính Tần Ninh luyện chế riêng cho hắn.

Đó là Vương Kiếm Độ Sinh! Mặt của hai vị trưởng lão Cốc Mặc và Đoàn Việt biến sắc.

"Ta tiễn các ngươi đi một đoạn đường vậy!"

Tần Ninh chậm rãi nói: "Chắc là cũng chẳng moi được chút tin tức nào từ trong miệng của các ngươi đâu".

Xoẹt... vừa dứt lời, thân hình của Tần Ninh ngay lập tức giết tới.

Thiên Nhân tứ bộ nhưng linh thức lại mạnh ngang Thiên Nhân thất bộ.

Hơn nữa, hắn lại có Lôi thể Thiên Cương, thân thể của hắn lại càng thêm bền chắc.
Ầm... trong nháy mắt, một tiếng nổ vang lên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.