Mà ngay tại giờ phút này, cửa cung đột nhiên đóng cửa.
Xung quanh thành cung lúc này tràn ngập hồ quang điện, kéo dài đến cả đỉnh cao nhất của cột chọc trời trên nóc cung điện kia.
Phảng phất như một tấm lưới điện trong nháy mắt che phủ xuống.
"Tần Ninh, ta không ngờ lại bắt được ngươi đấy!"
Một giọng nói tràn ngập sự ngạc nhiên lúc này vang lên.
Một người mặc trường sam mang theo vài phần lạnh lùng, mấy phần đắc ý.
Lúc nhìn Tần Ninh thì đôi mắt của kẻ này hưng phấn như chim ưng nhìn thấy thỏ con vậy.
"Tông Hoài An!"
Một trong tứ đại phó các chủ của Thiên Bảo lâu.
Nói cho đúng thì là phó các chủ duy nhất của Thiên Bảo lâu hiện tại.
Tông Hoài An nhìn Tần Ninh với ánh mắt lãnh miệt.
Giờ phút này, lần lượt từng thân ảnh xuất hiện, tổng cộng hơn trăm người đứng vững ở bên ngoài thành cung.
Trừ Tông Hoài An cảnh giới Bán Vương ra thì còn có hai khí tức cực kỳ mạnh mẽ.
"Diệp Bắc Tầm và Diệp Vấn Đông, hai mạch chủ của thương hội Diệp gia".
Vạn Tử Vận giờ phút này cau mày nói.
Ba Bán Vương!
Còn có mấy tên Thiên Nhân thất bộ và Thiên Nhân ở cảnh giới khác.
Chiến trận thật lớn.
Tần Ninh nhìn Tông Hoài An, cười nói: "Ta còn tưởng rằng là đặc biệt nhắm vào ta cơ đấy, hóa ra là không phải".
"Không, chính là nhằm vào ngươi!"
Tông Hoài An giờ phút này cong ngón búng ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315784/chuong-3535.html