Tổ Định lộ ra sắc mặt khó coi.
Ông ta biết là không được mà!
Mỗi một huyền trận sư đều có cấu tạo đường đi của huyền ấn của mình, không ai giống ai.
Tần Ninh đưa linh khí tiến vào sẽ dẫn bạo huyền ấn của ông ta, không thể nào khống chế.
Chỉ là giờ phút này, Tần Ninh lại mặc kệ.
Ngón tay lần lượt điểm tại huyền ấn.
Bành...
Bành...
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên liên tục.
Sắc mặt Tổ Định ngày càng khó coi.
Một bên khác, Lâm Ngữ Thành lại vội vàng ra lệnh cho những người khác xốc lên tinh thần cảnh giác.
"Có rồi!"
Đột nhiên, Tần Ninh mỉm cười.
Ngón tay chỉ ra.
Một đạo huyền ấn đã dính vào đầu ngón tay của Tần Ninh nhưng lại tuyệt không nổ tung.
Tổ Định trừng mắt nhìn cảnh này.
Vô cùng quỷ quái!
"Ngươi... Thật sự có thể khống chế huyền ấn của ta..."
Tần Ninh mỉm cười.
"Trò hay bắt đầu!"
Giờ phút này, huyền ấn phô thiên cái địa bị Tần Ninh điều khiển.
Mặt đất dâng lên từng luồng sáng.
Tần Ninh bắt đầu bố trí trận pháp!
Nhưng trong lúc trận pháp được ngưng tụ.
Tổ Định lòng tràn đầy cổ vũ nhìn sang thì lại ngẩn ngơ.
"Huyền trận nhất cấp —Liệt Phong Trận!"
Tổ Định ngơ ngác.
"Huyền trận nhất cấp, đến cả cảnh giới Tam Vị còn không chết nữa..."
Tổ Định thốt lên.
"Ta tự có suy tính của mình!"
Tần Ninh mỉm cười.
"Đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315762/chuong-3513.html