Khi khuếch tán đến mười vạn mét, thì đó chính là Thiên Vương, lúc này, sức mạnh của Vương Giả sẽ xảy ra biến hoá vô cùng lớn, khác xa với Vương Giả.
Đây chính là sự cường đại của Thiên Vương.
Về phần Tần Ninh, năm đó, biển linh thức mở ra đã là trăm vạn mét, vô cùng hiếm có.
Cho đến nay, vẫn chưa người nào có thể vượt qua được.
“Ta…đi qua rất nhiều nơi, thế giới Cửu Thiên, cũng không tốt như những gì các ngươi suy nghĩ”.
Tần Ninh thản nhiên nói: “Nhưng mà khi kiếp nạn của ngươi buông xuống, ngươi cũng không sống được bao lâu nữa, ta có thể suy xét đến việc đưa ngươi đến thế giới Cửu Thiên”.
“Ít nhất, khi đó ngươi phi thăng chứ không phải là chết đi, Thiên Ngoại Tiên sẽ không bị yêu ma quỷ quái gì động vào!”
Trấn Thiên Vương trầm mặc.
“Nhóc thối, ngươi vẫn chưa nói, tám vạn năm qua, ngươi đã đi đâu…”, Thiên Khí Vương mắng một câu.
Ở đây, cũng chỉ có Thiên Khí Vương dám nói chuyện như vậy với Tần Ninh.
Năm đó, Tần Ninh vừa mới xưng Vương, ông ta đã là Vương Giả.
Dựa theo cấp bậc thân phận, quả thật là cao hơn.
“Ai cần ngươi quan tâm?”
Tần Ninh không trả lời, chỉ hỏi: “Rốt cuộc là Thiên Đế các ở đâu?”
“Huyền Thiên Sơn!”
Trấn Thiên Vương bình tĩnh nói.
“Cấm địa đối với Vương Giả, có áp chế…”
“Lão phu cũng biết”.
Trấn Thiên Vương tiếp tục nói: “Nhưng mà, sau khi trải qua điều tra, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315724/chuong-3475.html