Chương trước
Chương sau

“Ta đâu có nghe lén!”

Một bóng người lập tức xuất hiện trong đại điện, rồi an ổn ngồi xuống.

Đúng là Trấn Thiên Vương Tiên Vô Tận!

“Vô Tận lão nhân, đã nhiều năm không gặp, ngươi còn chưa chết à?”

“…”

Giờ phút này, trong đại điện, mấy người Thạch Cảm Đương, Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư đều im lặng không lên tiếng.


Không có chỗ cho bọn họ nói chuyện.

Hiện tại, Tần Ninh đang vui vẻ nói chuyện với Vương Giả.

“Thiên Đế các, quả thật là rất mạnh!”

Trấn Thiên Vương cũng nghiêm túc nói: “Mặc dù ngươi từng là U Vương, có được thực lực của U Vương, cũng không thể tiêu diệt được Thiên Đế các, càng không nói đến hiện tại, thực lực của ngươi còn chưa đạt đến trình độ như năm đó”.

“Sao ngươi biết được?”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Ta biến mất tám vạn năm, không phải là ngươi cho rằng, thời gian tám vạn năm đó là ta đi chơi đấy chứ?”

“Tám vạn năm trước, ta là Vương Giả đứng đầu đại lục Vạn Thiên!”

“Cấp bậc Thiên Vương, biển linh thức khuếch tán mười vạn mét!”

“Mà ta, khuếch tán trăm vạn mét!”

“Cho dù là có mười ngươi thì cũng bị ta đánh cho tơi bời, sao ngươi biết là ta không có chuẩn bị gì?”

Nghe được những lời này, đám người Diệp Viên Viên, Cốc Tân Nguyệt đều sửng sốt.

Các nàng đều biết, Tần Ninh, hay còn là U Vương, U Hoàng, Cửu U đại đế vô cùng cường đại.

Cường đại đến mức, cho dù Trấn Thiên Vương và Vũ Vương phối hợp cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nhưng các nàng không nghĩ tới, hắn lại cường đại đến mức này.

Biển linh thức trăm vạn mét! Là cường điệu hoá phải không?

Trấn Thiên Vương lí nhí nói: “Vậy thì ngươi cũng không đến được cấp bậc Thánh Nhân!”

“Không phải là không thể, chỉ là ta không nghĩ tới mà thôi”.

Tần Ninh tự tin nói: “Trấn lão đầu, nếu như có biểu hiện tốt, có lẽ, ta sẽ xem xét việc trợ giúp ngươi trở thành Thánh Nhân!”

Ánh mắt Trấn Thiên Vương sáng lên.

“Tám vạn năm qua, ngươi đã đi đâu?

Chẳng lẽ…ngươi đi cõi Cửu Thiên?”

“Nghe đồn, đó là nơi của Thánh Nhân, là thiên đường…”, vẻ mặt Trấn Thiên Vương thổn thức.

Xưng Vương! Là sự tồn tại đứng đầu đại lục Vạn Thiên.

Đây là điều mà ai cũng biết.

Nhưng mà, người xưng Vương thì tuổi thọ cũng có hạn! Mười vạn năm! Mười vạn năm là cực hạn! Kiếp nạn lớn của ông ta sẽ buông xuống.

Nếu không thành Thánh, ông ta sẽ ngã xuống.

Tuy rằng nói, Thiên Ngoại Tiên có hai người Vũ Vương và Hàm Vương, nhưng mà nếu như ông ta chết đi, sợ rằng Thiên Ngoại Tiên sẽ bị các phương thế lực siêu cấp nhắm vào.

Mà có một vị Thiên Vương trấn giữ, thì đó chính là sự uy hiếp cường địa tuyệt đối.

Trong lục đại bá chủ.

Huyền Thiên cung, Thiên Ngoại Tiên, Thính Tuyết sơn trang, đạo quán Thái Cực đều có Vương Giả trấn giữ.

Ngoài ra còn có Thanh Ninh các và Ngự Hư tông.

Hai đại bá chủ này tuy rằng không có cấp bậc Thiên Vương trấn giữ.

Nhưng sau lưng các chủ Thanh Ninh các Dương Thanh Vân, có một vị U Vương đã biến mất tám vạn năm, ai cũng không biết, U Vương đã chết hay chưa.

Đây là điều thứ nhất.

Là điều quan trọng nhất.

Các chủ Thanh Ninh các Dương Thanh Vân có thiên phú vô cùng cường đại.

Tám vạn năm qua, rốt cuộc là tại sao ông ta lại có bước tiến lớn như vậy cũng không người nào biết được.

Nhưng mà có kẻ đã để lộ ra một thông tin rằng, có lẽ ông ta đã sắp tiếp cận đến Thiên Vương.

Tông chủ Ngự Hư tông, Hư Vương! Đây cũng là một nhân vật lớn, đã sắp tiếp cận đến cấp bậc Thiên Vương.

Như thế nào thì gọi là Thiên Vương?
Võ giả cảnh giới Vương Giả, mở ra biển linh thức, khởi đầu là vạn mét.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.