Chương trước
Chương sau

Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia muốn giết người.

Giết ai?

Ngoại trừ Tần Ninh ra thì còn có thể là ai nữa?

Phó lâu chủ Lý Trường Phong của Thiên Bảo lâu! Mạch chủ thất mạch của thương hội Diệp gia, Diệp Khai Nguyên.

Hai người này đều đã chết ở trong tay Tần Ninh.

Không giết được Tần Ninh, hai thế lực này sao có thể bỏ qua được chứ?


Đợi thêm một lát nữa, chắc chắn bọn họ sẽ đánh với nhau!

“Truy Thính Hoạ của Truy Nhật Đình, cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ!”

“Còn có ai đồng ý tỷ thí một trận với Truy Thính Hoạ nữa không!”

Vừa nói xong, bên trong thương hội Diệp gia, Diệp Khánh Mại trực tiếp bước ra.

“Ta tới!”

Diệp Khánh Mại cũng là thiên kiêu của Diệp gia, có thực lực ở cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ.

Hai người ngay lập tức giao thủ thêm lần nữa.

Lần này quần chiến lâu hơn.

Cuối cùng, một kiếm của Truy Thính Hoạ suýt chút nữa đã cắt cổ Diệp Khánh Mại.

Dù như vậy, nhưng Diệp Khánh Mại vẫn chỉ còn nửa hơi, sắc mặt trắng bệch.

Một cảnh này đã bị chư vị Thiên Nhân quan sát, tình huống đó đúng là đã nguy hiểm lại càng thêm nguy hiểm.

Suýt chút nữa Diệp Khánh Mại đã chết! Lần tỷ thí này ngược lại làm cho người ta cảm nhận được không ít mùi máu tanh.

Truy Thính Hoạ cũng không nghĩ đến mức đó, vội chắp tay xin lỗi: “Tại hạ mạo phạm!”

“Không sao!”

“Tỷ thí mà thôi, nào có chuyện không bị thương chứ, Diệp gia bọn ta nhận thua được!”

“Hôm nay, cho dù Diệp Khánh Mại ta có chết ở trong tay của công tử Truy Thính Hoạ thì thương hội Diệp gia cũng sẽ không truy cứu!”

Truy Thính Hoạ chắp tay.

Hai người lui xuống đài.

Giờ phút này, Tần Ninh nhếch mép mỉm cười.

Thật thú vị!

Thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu diễn kịch tốt lắm…! Chỉ sợ hai người Bắc Đẩu Thanh Phong và Truy Thính Hoạ còn tưởng rằng bọn họ thực sự thắng bằng thực lực của mình, trong lòng còn mừng thầm.

Mà tất cả những điều này đều là đang được dùng để dọn đường cho người khác.

Lúc ban đầu, bọn họ đoạt lầu các của hắn để dò la thái độ của Thiên Ngoại Tiên.

Bây giờ lại để cho hai đại thiên tài ra tay khiêu chiến, bị thương, bị thua, đây là đang nói cho mọi người rẳng tỷ thí, luận bàn, tử thương là chuyện bình thường.

Đợi lát nữa bọn họ động thủ giết người thì bất kỳ ai cũng đừng nên phẫn nộ.

Bọn họ dọn đường từng bước từng bước một.

Vì ai chứ?

Vì Tần Ninh hắn…! Chính là muốn giết hắn, Tần Ninh! Nghĩ tới đây, Tần Ninh nhịn không được lắc đầu cười khẩy.

Hai đại gia tộc này làm vậy là đủ rồi đấy.

Nếu muốn giết hắn thì cứ nói rõ ra đi…

Sao cứ thích tốn công dùng những thứ tâm kế này, có thấy mệt không vậy…! Lúc này, một bóng người đã bước ra.

Thương hội Diệp gia! Lục mạch chủ Diệp Vấn Khôn! Ngay lúc này, Diệp Vấn Khôn bước ra phía trước, nhìn quanh bốn phía.

Cuối cùng, ánh mắt của ông ta dừng lại ở phía Ngự Hư tông.

“Nghe nói Vô Sinh đao Hư Vô Sinh của Ngự Hư tông có đao pháp quỷ dị, lão hủ muốn được giáp mặt lĩnh giáo, chẳng hay liệu được không?”

Diệp Vấn Khôn ra tay.

Bây giờ, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Ngự Hư tông.

Vô Sinh đao Hư Vô Sinh! Đại thiên kiêu đương thời của Ngự Hư tông, có một tay đao pháp quỷ dị khó lường.

Chẳng qua là, tuy Diệp Vấn Khôn và Hư Vô Sinh đều có cảnh giới Thiên Nhân ngũ bộ, nhưng dù sao Diệp Vấn Khôn cũng là cường giả đã thành danh lâu năm.

Hư Vô Sinh sẽ tiếp nhận khiêu chiến không đây?



“Được!”

Giờ đây, trên gương mặt của Hư Vô Sinh hừng hực ý chí chiến đấu.

Đao khách.

Gặp được đao khách, cớ sao lại không chiến?
Lúc này, hai vị Kế Hoán đường chủ và Lý Thanh Vân đường chủ đứng bên cạnh Hư Vô Sinh cũng đều gật đầu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.