“Linh thức của ta mạnh hơn ngươi nhiều!”
Lôi Vương nhìn về phía Tần Ninh, lạnh lùng nói: “Hôm nay, bản vương sẽ rửa sạch nỗi nhục”.
“Chỉ sợ không thể như ngươi mong muốn”.
Tần Ninh lại chế giễu nói: “Linh thức của ngươi rất mạnh, mạnh bao nhiêu?”
“Mọi người đều biết võ giả tu hành lấy ý niệm làm chủ, ý niệm sẽ lột xác thành linh thức sau khi đến cảnh giới Thiên Nhân, tấn công phòng thủ đều rất mạnh mẽ.
Lôi Vương cười nhạo nói: “Đúng là tấn công phòng thủ đều mạnh, thế nhưng Thiên Nhân cũng là có điểm yếu”.
“Ngươi gấp cái gì?
Không phải ta còn chưa nói xong sao?”
Tần Ninh lại nói tiếp: “Ý niệm và linh thức của ngươi mạnh mẽ tới đâu cũng không có tác dụng gì”.
“Ý niệm chuyển hóa thành linh thức, mà linh thức của Vương giả sẽ liên tục không ngừng tìm kiếm cách lột xác thành thánh”.
“Chỉ là thành thánh lại khó như lên trời”.
“Vì sao?”
Tần Ninh nhìn về phía Lôi Vương, cười nói: “Bởi vì nếu trở thành Thánh nhân, linh thức sẽ lột xác thành thánh hồn!”
“Hồn lực mạnh hơn linh thức nhiều”.
Lôi Vương nhìn về phía Tần Ninh, nhăn mày lại.
Tên này lại muốn là gì?
“Rất không khéo, tuy ta chỉ là Thiên nhân, thế nhưng đã có hồn lực, hơn nữa… Còn là hồn lực không bình thường!”
Một câu nói vang lên trong đầu Tần Ninh.
Một sợi tơ đen nhánh phiêu đãng tới.
Lúc này hai thể linh thức nhìn nhau.
Chỉ là phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315630/chuong-3381.html