Ánh mắt Tần Ninh có vẻ tỉnh táo.
Chỉ là, giờ phút này Lôi Vương còn tỉnh táo hơn.
Ông ta biết mình mạnh hơn Tần Ninh, mạnh rất nhiều.
Cảnh giới Vương Giả, biển linh thức vạn mét.
Tần Ninh thì sao?
Biển linh thức còn chưa hình thành, hơn nữa mới chỉ là nhất bộ Thiên Nhân, linh thức có hạn.
“Cửu Long Thôn Thiên”.
Vừa gào lên một câu.
Trong nháy mắt chiều dài của chín con hỏa long đã tăng lên thành mấy trăm, hóa thành dài trăm trượng, hung dữ mạnh mẽ trong sơn cốc.
Sắc mặt của Lôi Vương vẫn không thay đổi.
Cho dù Tần Ninh có bao nhiêu tài năng, chắc chắn hắn vẫn sẽ thua thôi.
“Thiên Lôi Đao Kiếm!”
Lôi Vương vung một tay ra, trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một thanh đao, một thanh kiếm xuất hiện trong tay.
Ông ta quơ đao kiếm.
Lôi Vương thận trọng chém xuống.
Đao kia, kiếm kia không chỉ chém về phía Cửu Long của Tần Ninh, mà còn đang chém vào linh thức của Tần Ninh.
Linh thức của ông ta mạnh mẽ, linh thức của Tần Ninh nhỏ yếu.
Chém hết linh thức của Tần Ninh, Tần Ninh… cũng sẽ chết! Cho dù như thế nào, chắc chắn không thể để cho Tần Ninh sống sót qua lần này được.
Ầm… lúc này một tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Sức mạnh ngưng tụ trên cả người Tần Ninh.
Linh thức của hắn không ngừng bị linh thức Lôi Vương chặt đứt.
Chỉ là Tần Ninh vẫn không hề cuống quýt, không ngừng tụ tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315629/chuong-3380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.