“Khốn kiếp, cứ coi lão tử dễ chọc!”
Tiên Hàm phẫn nộ.
“Cái này cho ngươi!”
Lúc này bàn tay Tần Ninh vung lên, một viên Tịnh Ma châu xuất hiện.
Lục Vương chết đi, Tịnh Ma châu ngưng tụ bị hắn nuốt rồi tấn thăng lên Thiên Nhân.
Thứ Tần Ninh ném ra chính là Tinh Ma châu Tứ Vương sau khi chết ngưng tụ.
Tiên Hàm cũng không thèm nhìn, hắn ta há miệng một cái nuốt vào.
“Không mùi vị?”
“...”, Tần Ninh không nói.
Để ngươi ăn, không phải để cho ngươi thưởng thức.
Lúc này Tiên Hàm cũng không thèm để ý, hét lớn một tiếng.
“Hôm nay lão tử chứng đạo xưng Vương!”
Lời vừa dứt, trong nháy mắt Tiên Hàm giết ra.
Ngũ Vương và Thất Vương sắc mặt khổ sở.
Người truyền lệnh này thật đáng chết.
Sớm không truyền muộn không truyện, bây giờ mới xuất hiện.
Lần này Tiên Hàm thật sự nổi điên.
Tần Ninh nhìn thấy màn này, hắn ta cười một tiếng, không có ngăn cản.
Nổi điên cũng tốt.
Nếu không làm sao đề thăng?
Nếu kẹt ở cảnh giới Thiên Nhân quá lâu, rất khó tấn thăng Vương Giả.
Tiêm Hàm có cơ hội.
Đương nhiên cơ hội lớn bao nhiêu Tần Ninh cũng không dễ nói.
Chuyện này phải nhìn chính bản thân hắn ta.
Ánh mắt quay về trên người Nhất Vương và Tam Vương, Tần Ninh cười một tiếng.
Tịnh Ma châu của Thiên Nhân đứng đầu ngưng tụ, công hiệu quá mạnh mẽ.
Không khác nào thần đan diệu dược.
Không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315617/chuong-3368.html