Chương trước
Chương sau


Lúc này đây, một cái hố sâu có đường kính tận trăm mét, nhìn không thấy đế xuất hiện trước mắt cả ba người bọn họ.

"Đây là lối vào mà Ám Vũ Ma tạo nên hồi trước".

"Có vẻ như chúng chỉ có thể ra khỏi mặt đất dựa vào đường hầm".

"Cho nên nhiều năm qua bọn ta canh giữ chỗ này cũng chưa có chuyện gì xảy ra".

"Mà dạo gần đây cũng thật im lặng".

Nói xong Tiên Hạo vẫy tay gọi người tới.


Phía dưới đường hầm có một chuỗi bánh răng xuất hiện.

"Ở dưới có hơi xa, nếu mà bay xuống thì rất phiền toái".

Tiên Hạo giải thích: "Bởi vậy nên đã phát minh ra thứ này, có hể đưa người lên xuống, rất tiện lợi".

Nói xong từ phía dưới lại xuất hiện một cái buồng tứ phía đều là cửa sổ.

Có một bóng người đứng trong buồng điểu khiển gì đó.

"Đi thôi!"

Ba người vào bên trong buồng.

Cái buồng ngay lập tức hạ thấp.

Nhưng cả ba cũng không cỏ cảm giác đang đi xuống hay gì cả.

Tần Ninh âm thầm cảm thán một phen.

Thiên Ngoại Tiên chuẩn bị thật đầy đủ.

Không thiếu thứ gì.

Điểm này so với hồi còn ở lụa địa Cửu U thì tốt hơn nhiều.

Thiết kế từ kiểu dáng đến chi tiết đều rất đáng để tự tin.

Không biết mấy chỗ khác có vậy không nữa.

Mà theo ba người Tần Ninh đi xuống dưới.

Thì đồng thời.

Hơn năm mươi dặm bên ngoài đài diệt Ma, trong một cái khe núi có một đám người che giấu hơi thở, lẳng lặng đúng ở nơi đó.

Vèo... Một tiếng xé gió vang lên.

"Khởi bẩm hai vị đại nhân!"

Người nọ khom người, lập tức nói: "Tiên Hàm của Thiên Ngoại Tiên đang đi vào đài diệt Ma!"

"Ồ?"

Một người thủ lĩnh trong số đó có thân hình cao lớn, ước chừng cũng phải ba thước, tuấn tú lại mạnh mẽ.

"Tiên Hàm đến đây, thằng nhóc đó đi chịu chết à?"

"Các chủ Hùng Viêm, đừng mất cảnh giác".

Tên còn lại nhìn có vẻ gầy yếu, quanh người có một khối sát khí bay lượn, khiến người ta phải chần chừ lùi bước.

"Các chủ Kha Cảnh, ý ngươi thế nào?"

"Chờ đợi tin tức!"

Kha Cảnh đáp: "Tiên Hạo và Tiên Hàm đều có tu vi là Thiên Nhân thất bộ. Cũng không chênh lệch với chúng ta cho lắm, lần này là đánh bất ngờ, phải nội ứng ngoại hợp!"

Nghe đến đây, Hùng Viêm gật gật đầu.

Tuy hắn ta có vóc người khổng lồ, nhưng cũng không ngu.

"Đại nhân, ngoại trừ Tiên Hàm còn có một chàng trai đi cùng, Tiên Hàm giống như rất tôn kính người nọ".

"Cảnh giới gì?"

"Quy Nhất cửu mạch".

"Quy Nhất cửu mạch mà thôi!"

Hùng Viêm cười nhạo: "Không cần để ý tới".

"Nếu là Tiên Vũ Sinh hoặc Tiên Nhân cùng với Thất đại thiên tiên của Thiên Ngoại Tiên tới, lập tức bẩm báo!"

"Vâng!"

Tức khắc bên trong khe đá lại khôi phục yên tĩnh.

Lúc này Kha Cảnh mới thở dài nói: "Lúc trước hợp tác với Luyện Ngục Ma thất bại, khiến cho các chủ bên đó không vừa lòng, lần này hợp tác với Ám Vũ Ma, tuyệt đối không thể để có sai sót!"

"Đúng vậy".

Hùng Viêm cũng gật gù: "Nếu đã như thế, lần này phải cẩn thận hơn, nhưng bản đồ tác chiến mà Lôi Vương đưa cho chúng ta chắn chắn là hoàn mỹ tuyệt đối".
Lôi Vương, Hoàng Nhất Lôi! Một trong Tứ đại Các vệ của Thiên Đế các, cũng là một trong tứ vương! Khả Cảnh khẽ đáp: "Nghe nói lần trước Lôi Vương bị một thằng nhóc dùng kính Âm Dương chặt đứt một cánh tay, thằng đó tên là Tần Ninh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.