Chương trước
Chương sau

“Đi làm gì?”

Trấn Thiên Vương tức giận nói: “Hắn cần con bảo vệ sao?”

Hay là tam đệ cần con bảo vệ?

Chỉ cần ngồi im ở Thiên Ngoại Tiên, chú ý quan sát hành cung của hắn, đừng manh động, nếu không, con không gánh nổi hậu quả đâu…”

Tiên Vũ Sinh không nói gì.


Cùng thời gian, Tần Ninh và Tiên Hàm bay thẳng về phía nam.

“Ở vùng cực nam của đại lục Thiên Ngoại, là một vùng biển bao la rộng lớn, được gọi là vùng biển Thiên Ngoại, cũng là một trong năm cấm địa lớn của đại lục Vạn Thiên!”

Tiên Hàm chậm rãi nói: “Mấy vạn năm qua, cũng như trước đây, có không ít người vượt qua dãy núi Thiên Ngoại, hướng tới vùng biển Thiên Ngoại, hy vọng có thể đạt được cơ duyên lớn, nhưng mà hầu như tất cả mọi người đều có đi mà không có về”.

“Lúc trước, Thiên Ngoại Tiên bọn đệ chỉ cho rằng dãy núi Thiên Ngoại chỉ là một lá chắn thiên nhiên, ngăn cách với vùng biển Thiên Ngoại”.

“Cũng không ngờ là mấy vạn năm trước, Ma tộc lại xuất hiện ở bên trong dãy núi Thiên Ngoại, tuỳ ý giết chóc”.

“Ngay lập tức, Thiên Ngoại Tiên đã điều động tinh nhuệ, dùng rất nhiều sức lực mới có thể đánh đuổi được Ma tộc xuống dưới lòng đất”.

“Sau đó lại phát hiện ra thông đạo địa tâm, vì thế, chúng đệ đã tạo ra một vùng cấm địa ngay trong dãy núi Thiên Ngoại, nghiêm cấm những người khác tiến vào trong đó”.

Tiên Hàm nói xong cũng tràn đầy cảm thán.

Thiên Ngoại Tiên trấn giữ một cái thông đạo đó đã phải trả một cái giá rất đắt.

Những năm gần đây chết không ít người.

Trong lúc nói chuyện, hai người đã tiến vào một vùng đồi núi.

Phóng tầm mắt ra xa, nhìn cảnh vật hai bên, đó là chính là những ngọn núi cao hiểm trở, dường như là vô tận không có điểm cuối.

Dãy núi Thiên Ngoại! Dãy núi Thiên Ngoại có độ rộng ngàn dặm, chiều dài không biết mấy ngàn dặm, chiếm cứ cả một vùng cực nam của đại lục Thiên Ngoại, giáp với biên giới của vùng biển Thiên Ngoại, ngăn cản biển Thiên Ngoại chảy vào trong đại lục Vạn Thiên.

Hai người cưỡi Cửu Anh, bay tới chỗ sâu nhất.

Cuối cùng đi vào một vùng núi non trùng điệp.

Bay qua một đỉnh núi cao vạn mét, hiện ra trước mắt là một vùng bằng phẳng.

Nhìn kỹ thì vùng đất này có kích thước như một toà thành trì.

Bốn phía là vách núi vây quanh, tất cả đều là núi cao vạn mét.

Chỉ có hai bên Nam Bắc là có hai con đường để ra vào.

Mà bên trên vách núi cao vạn mét con có từng đạo trận pháp dao động, mang theo sát khí mãnh liệt.

Kiến trúc của nơi này là núi cao vây quanh bốn phía, chỉ để lại hai cánh cửa ra vào.

Trên không trung cũng có kết giới, nếu muốn vào thì chỉ có thể đi qua cửa.

“Tam công tử!”

“Tam công tử!”

Bóng người hạ xuống, dọc theo đường đi, xuyên qua một cái khe núi sâu, tiến vào bên trong, mấy tên võ giả sau khi nhìn thấy Tiên Hàm đều cung kính chào hỏi.

Tiên Hàm cũng đều đáp lại.

“Mối quan hệ của ngươi với mọi người trong này dường như rất tốt”.

“Ha ha, mặc dù đệ mới thức tỉnh không bao lâu, nhưng mà vẫn luôn theo sát bên này, ủng hộ sĩ khí”.

Tiên Hàm đắc ý nói.

Hai người đi xuyên qua khe núi thật dài, rồi xuất hiện ở bên trong một vùng núi rộng lớn.

Cả toà kiến trúc giống như là được làm bằng sắt, vô cùng chắc chắn.

Tới tới lui lui đều là võ giả nhưng đều mặc một thân áo giáp.

Nhìn qua cũng không giống như là đệ tử của Thiên Ngoại Tiên, mà càng giống với chiến binh trong quân đội hơn.

Hơn nữa, dường như trên người mỗi người đều mang theo sát khí.
“Tam đệ!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.