"Các ngươi hoan nghênh như thế này à?"
Nghe được lời này của thanh niên, Lôi Vô Song chắp tay nói: "Đa tạ cung chủ Đoạt Mệnh cung̉, đa tạ ý tốt của Lý công tử".
"Chỉ là chuyện của Lôi Sơn tông chúng ta vẫn tự xử lý được, cũng không làm phiền đến Đoạt Mệnh cung".
Nghe đến lời này, thanh niên lơ đễnh cười nói: "Làm gì phải từ chối vội thế?"
Thanh niên phất tay, lập tức bốn phía không trung.
Xuất hiện từng thế trận hình vuông.
Mỗi một thế trận đều là đội ngũ trăm người.
Trọn vẹn một trăm thế trận bao vây nội thành.
Phảng phất như mây đen ép xuống, mang theo một cảm giác áp bách làm cho người hít thở không thông.
Hơn vạn tên chiến sĩ!
Lực chiến đấu của Đoạt Mệnh cung!
Giờ khắc này, Lôi Vô Song cảm nhận được một lực áp bách to lớn.
Đây chính là sự mạnh mẽ của Đoạt Mệnh cung.
Lôi Sơn tông hiện tại chỉ còn lại có hơn một ngàn người mà thôi.
Sao có thể sánh bằng Đoạt Mệnh cung?
Cung chủ Đoạt Mệnh cung̉ cùng Lý Mệnh Vũ đây là dùng vũ lực uy hiếp Lôi Sơn tông.
Xích Lôi tông xong đời, ba thành trì với ngàn vạn nhân khẩu dưới trướng Xích Lôi tông, Đoạt Mệnh cung không thể không động lòng.
Chỉ cần diệt Lôi Sơn tông, những tài sản kia sẽ đều là bọn họ.
Đến lúc đó, tay cầm bảy thành trì với ngàn vạn nhân khẩu, Đoạt Mệnh cung hoàn toàn có thể tăng thêm một cấp bậc, trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315230/chuong-2981.html