Tần Ninh lại nói: "Ai bảo đệ đệ của huynh ngọc thụ lâm phong, khiến người ái mộ chứ?"
"Cút đi, thật không biết xấu hổ".
"Ha ha..."
Tâm trạng của Tần Ninh trong lúc nhất thời cũng trở nên tốt hơn.
Tần Sơn nói không sai.
Từ khi mẹ qua đời, cha bọn họ là Tần Thương Sinh vẫn luôn lẻ loi một mình.
Nhị ca hiện tại cưới Khương Như Yên.
Đại ca hiện tại có Ôn Như Ngọc.
Đúng là từ đầu đến cuối, trước sau như một.
Nhưng vấn đề là hắn không giống dòng dõi Tần gia, những cái này là học theo lão cha ma quỷ của hắn đấy chứ!
Giờ phút này, ngoài cửa có một thân ảnh chạy đến.
Ôn Như Ngọc nghe được người kia bẩm báo thì thần sắc trở nên lo lắng, vội vàng đi vào gian phòng.
"Không xong rồi".
Ôn Như Ngọc hơi lo lắng nói: "Đoạt Mệnh cung đến đây!"
Đoạt Mệnh cung?
Tần Sơn có chút kinh ngạc nói: "Trước giờ Lôi Sơn tông cùng Xích Lôi tông bất hòa, Đoạt Mệnh cung một mực không nhúng tay, hiện tại đến là có ý gì?"
"Còn có thể là có ý gì? Khẳng định là biết được Xích Vân Thiên bỏ mình nên chuẩn bị đến thị uy với chúng ta đây!"
Ôn Như Ngọc hừ nói: "Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, bọn họ đây là chuẩn bị làm ngư ông".
Tần Sơn cũng dần dần hiểu được.
"Lôi Sơn tông hiện tại trước có sói, sau có hổ, vừa giải quyết Xích Lôi tông, Đoạt Mệnh cung lại tới".
"Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315229/chuong-2980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.