“Ha ha, ta còn tưởng rằng sẽ chạy, không ngờ vẫn thản nhiên ngồi đây!”
Một giọng nói vào thời khắc này vang lên.
Giữa tiếng nói vang lên kia, mấy thân ảnh đại mã kim đao đi vào trong tửu lâu.
Người đàn ông cầm đầu bịp một bên mắt, đằng đằng sát khí, vào lúc này bước tiến vào bên trong tửu lâu.
Mấy thân ảnh bên cạnh cũng đằng đằng sát khí.
“Thất trưỡng lão!”
Nhìn người tới, chấp sự Lý Nguyên nhất thời như sắp đại xá, hô hoán lên.
“Vị bằng hữu này bắt người của Lôi Xích tông ta, chắc nên cho một lời giải thích chứ?”
Thất trưởng lão thoạt nhìn toàn thân sát khí, rõ ràng là đã lăn lộn qua trong đống người chết.
Lúc này nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt nghiêm nghị.
“Giải thích?”
Tần Ninh nhìn về phía thất trưởng lão, cười nói: “Cũng không muốn nói gì, chỉ là… giao Tần Sơn ra!”
Tần Sơn!
Ánh mắt thất trưởng lão ngưng lại.
“Ngươi là gì của hắn?”
Thất trưởng lão bình tĩnh dò hỏi.
“Tần Sơn là sư huynh của ta!”
Lời vừa dứt, Tần Ninh dần dần nói: “Nếu như Xích Lôi tông các ngươi bắt thì giao ra đi”.
“Láo xược!”
Sau lưng thất trưởng lão, một võ giả trung niên quát lên: “Xích Lôi tông ta làm việc, sao lại bị ngươi uy hiếp được?”
Lời vừa dứt, người nọ khí tức lộ ra, bước về phía Tần Ninh.
Một quyền đập về hướng Tần Ninh.
Linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong.
Tần Ninh cười, tay nắm đôi đũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315200/chuong-2951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.