Lúc này Lý Nguyên gần như trợn trắng mắt, đã hôn mê.
Đối với võ giả linh cảnh Tụ Dương mà nói, cho dù là tay cụt cũng không có khả năng đau đớn như vậy.
Nhưng Tần Ninh đụng vào đầu ngón tay hắn ta lại giống như đau đớn đánh thẳng vào chỗ sâu linh hồn.
“Ta có trăm loại phương pháp khiến ngươi nói ra, ngươi muốn thử từng cái không?”
Lý Nguyên lúc này sắc mặt trắng bệch, gầm nhẹ nói: “Xích Vô Sinh!”
“Là Xích Vô Sinh dẫn người đuổi giết Tần Sơn”.
Xích Vô Sinh!
Tần Ninh nhìn về phía Ôn Như Ngọc.
Ôn Như Ngọc mở miệng nói: “Xích Vô Sinh con trai tông chủ Xích Lôi tông, linh cảnh Tụ Dương hậu kỳ!”
“Tần Sơn bây giờ là linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong!”
Ôn Như Ngọc bổ sung thêm một câu.
Linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong!
Mấy năm nay xem ra Tần Sơn đã bỏ ra rất nhiều.
“Ở đâu?”
Tần Ninh nhìn về phía Lý Nguyên, lại hỏi.
“Ta không biết”.
“A…”
Chỉ là lời nói Lý Nguyên vừa dứt, trong nháy mắt liều kêu thảm thiết.
“Ta thật sự không biết”.
Lý Nguyên gầm thét lên: “Xích Vô Sinh là con tông chủ, hành động của hắn một chấp sự như ta nào có tư cách để biết?”
“Nói cũng phải”.
Tần Ninh nhìn về phía Lý Nguyên, cười nói: “Bây giờ ngươi còn có giá trị, giữ cho ngươi một mạng”.
“Ngươi…”
Lý Nguyên yết ớt nói: “Tần Ninh, tốt nhất ngươi thả ta ra, nếu không Xích Lôi tông nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315199/chuong-2950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.