Tần Ninh nhìn mấy người Giang Bạch, Đạo Thiên Hành, Lý Nhàn Ngư, Vạn Khuynh Tuyết rồi vung tay lên.
Từng viên Tịnh Ma Châu xuất hiện.
“Đồ tốt, tự mình trải nghiệm đi”.
Nói xong, Tần Ninh cũng không giải thích gì nhiều.
Đạo Thiên Hành và Giang Bạch nhìn về phía Tần Ninh, muốn nói lại thôi.
Vạn Khuynh Tuyết vẫn mở miệng.
“Tần công tử, hay là phong ấn lối đi này trước đi đã?”
“Nếu Chước Diễm là cửu tế tự của tộc Luyện Ngục Ma, hắn ta mà chết, Luyện Ngục Ma nhất định sẽ chấn động...”
“Nhỡ may tập hợp lại...”
Giang Bạch và Đạo Thiên Hành cũng vội vàng gật đầu.
Tần Ninh có thể giết được Chước Diễm đã nằm ngoài dự đoán của bọn họ rồi.
Thế nhưng một khi Ma tộc nhận được tin tức, chỉ sợ người đến nữa sẽ là bát tế tự, thất tế tự.
Ai biết rốt cuộc những người kia mạnh cỡ nào?
Nếu đã như vậy, chẳng bằng nhân cơ hội này để tranh thủ thời gian phong ấn lối đi.
Tần Ninh nhíu mày.
Đúng là hắn không muốn phong ấn, mà muốn xông thẳng vào trong đó.
Thế nhưng cân nhắc đến tình trạng bây giờ của Tần Hải và sự an toàn của Khương Như Yên.
Tần Ninh vẫn gật đầu.
Tần Ninh đi đến bên cạnh lối đi, nhìn con đường như giếng cạn, lẩm bẩm: “Sớm muộn gì cũng có một ngày mình vào đây xem rốt cuộc những ma tộc này đến từ đâu”.
Tần Ninh vừa nói xong liên giơ tay lên, từ dòng huyền văn ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314730/chuong-2481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.