Chương trước
Chương sau
Lúc này, Tần Ninh liên tục săn giết Ma tộc không ngừng nghỉ.

Dần dần, hương vị máu tươi ngày càng nồng nặc hơn.

Trên mặt đất chất đầy xác chết.

Những Ma tộc tinh nhuệ tham chiến giờ đây chỉ còn gần trăm tên tháo chạy trở về.

Hơn chín trăm tên kia giờ đã trở thành xác chết.

Mà ở trong đầu Tần Ninh, trong Phong Thần Châu là hơn chín trăm viên Tịnh Ma Châu màu xanh sáng lấp lánh.

Trong số đó, Tịnh Ma Châu do Chước Diễm biến thành là có lực lượng mạnh mẽ nhất.


Dường như Phong Thần Châu trời sinh có năng lực trấn áp Ma tộc.

Tịnh Ma Châu được tạo thành từ những Ma tộc chết dưới tay Tần Ninh có thể gọi là thần đan diệu dược.

Ở lối vào thông đạo, một luồng khí đen mờ mịt lượn lờ xung quanh.

Nhưng giờ lại không thì thấy bóng dáng tên Ma tộc nào cả.

Tần Ninh thấy cửa thông đạo, liếm môi.

"Này, đừng kích động..."

Đạo Thiên Hành đi tới, rồi vội vàng nói: "Tên này chết rồi, nhưng để lại cái huyết trận này thoạt nhìn không dễ đối phó đâu!"

Hắn ta sợ Tần Ninh giết đến nghiện, rồi nhảy vào thông đạo đi tìm đại bản doanh của Ma tộc.

Tần Ninh liếc nhìn lưới máu trên đỉnh đầu mình.

"Lấy khí huyết sát ngưng tụ thành huyết trận, trong nó ẩn chứa cảm xúc tiêu cực của người thi triển, ảnh hưởng đến tâm trí của con người".

"Muốn phá hủy nó cũng không khó khăn lắm".

Tần Ninh không đếm xỉa tới huyết trận mà nhìn chằm chằm vào cửa thông đạo.

"Đừng xúc động".

Lúc này, Giang Bạch cũng nhận thấy ý định của Tần Ninh.

Tên này định xông vào đó giết tiếp.

Tần Ninh cau mày.

Nếu Chước Diễm là Cửu tế tự của bộ tộc Luyện Ngục Ma thì thân phận và địa vị của lão sẽ không thấp.

Lần này lão ta tự mình ra trận, vậy thì, nếu cứ đi dọc theo thông đạo này, biết đâu tìm thấy được hang ổ của Luyện Ngục Ma.

Đến lúc đó...

Nhưng khi ánh mắt hắn chuyển dời lên người Tần Hải, hắn đành phải áp chế ý định trong lòng mình.

"Ta hiểu, chỉ là đang suy nghĩ làm sao để phong ấn nơi này thôi".

Nghe vậy, vẻ mặt Giang Bạch và Đạo Thiên Hành kiểu bố tin mày chắc.

Vừa rồi, nếu bọn họ không mở lời can ngăn, thì sợ là Tần Ninh đã nhảy thẳng vào đó rồi.

Phong ấn hả?

Tần Ninh vốn dĩ không hề có ý định phong ấn.

Phải là đi vào giết hết mới đúng.

Quả thật là Tần Ninh đã từng có ý nghĩ như vậy.

Chỉ là Tần Hải lại đang bị thương.

Hơn nữa, hiện giờ, Khương Như Yên không rõ an nguy.

Vương Khiếu Không đã chết.

Tần Hải mất sư phụ, nếu mà người phụ nữ mình thương yêu gặp nguy nan, thì có thể tưởng tượng ra hắn ta sẽ bị đả kích như nào.

"Ca, ăn đi!"

Tần Ninh đi đến trước mặt Tần Hải, giao Tịnh Ma Châu do Chước Diễm ngưng tụ cho hắn ta.

"Đây là cái gì?"

"Là vật tốt, dù là đối với tu vi hay cơ thể, thì nó đều có tác dụng tăng cường lực lượng rất mạnh mẽ".

Tần Ninh không hề khuếch đại điểm này.

Hiệu quả quả Tịnh Ma Châu quả thật rất lớn.

Dù là dùng cho vết thương hay rèn luyện cơ thể thì cũng đều là bảo bối cực kỳ hiếm có.

Mà đây là phát hiện của Tần Ninh về công dụng của Phong Thần Châu.

Những Ma tộc Bị hắn giết chết có thể hóa thành một viên Tinh Ma Châu có tác dụng như thần đan diệu dược.

Phong Thần Châu giống như là một cái máy chuyển hóa vậy.

Chuyển hóa những võ giả Ma tộc chết trận trở thành linh đan có công hiệu kỳ lạ.

Tần Hải không hề chần chừ, lập tức nuốt Tịnh Ma Châu.

Sắc mặt Tần



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.