“Linh khí bên trong cơ thể sẽ đạt đến đỉnh cao, mà sau đỉnh cao ấy thì linh khí không thể tập hợp được nữa!”
“Đến lúc đó các cô chỉ cần nén linh khí lại, khiến nhiều linh khí tụ tập bên trong cơ thể hơn”.
“Liên tục bị nén lại thì linh khí của các cô sẽ thay đổi!”
“Đợi đến khi tất cả linh khí bên trong cơ thể của cô bị nén lại thì khí tức của cô sẽ thay đổi một cách nghiêng trời lệch đất.”
“Đến lúc đó thì khoảng cách với cảnh giới Nhân Vị không còn xa nữa”.
Nhìn hai người, Tần Ninh trấn an nói: “Bây giờ mới chỉ là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, một tháng này cứ tiếp tục bình ổn cảnh giới, ta chờ tin tốt của hai cô”.
“Ừm!”
Thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua.
Ba ngày sau, ở đại điện Thanh Vân.
Tần Ninh mặc một bộ đồ đen, đứng chắp tay.
Ở phía dưới, bên trong đại điện có mấy trăm vị võ giả cảnh giới Thông Thiên, hơn mười vị võ giả cảnh giới Hoá Thần lúc này đã tập hợp đông đủ.
“Đến cả rồi à? Đi theo ta!”
Tần Ninh cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, rời khỏi đại điện.
Đi thẳng đến dưới chân đỉnh núi tông chủ, Tần Ninh dừng bước.
Một thung lũng xuất hiện trước mắt mọi người.
“Đây là... chỗ sâu nhất trong sơn mạch cấp Thiên?”
Trưởng lão Ngô Điền mở miệng nói: “Nơi đây dày đặc linh khí hùng hậu, có trợ giúp rất lớn đối với tu hành, thế nhưng... thay đổi thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313752/chuong-1503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.