Một tiếng quát vào lúc này vang lên, Minh Ung cũng phất tay, ý bảo không cần.
Thực lực của những người này đã đạt đến mức cung tiên thủ không thể làm gì nổi.
Mười mấy người kia đều là quốc chủ cương quốc, thượng quốc, ai cũng đều ở cảnh giới Thiên Võ, Thiên Nguyên.
Đây là chuẩn bị trực tiếp chém đầu luôn à?
Minh Ung lúc này cẩn thận từng chút, bảo vệ Minh Vũ ở phía sau.
Rầm rầm rầm...
Trong giây lát, gần như là cùng một lúc, hơn mười vị cảnh giới Thiên Võ, Thiên Nguyên vào lúc này cùng khom gối, ầm ầm quỳ xuống.
Tiếng rầm rầm vang lên, mười mấy người này dập đầu xuống đất, dập đến mức quỳ sập thành lầu.
Minh Ung ngơ ngác!
Các tướng sĩ trên thành lầu cũng há hốc mồm!
Tất cả mọi người đều chết lặng.
Những người này đang thi triển công kích kết hợp gì mạnh mẽ đây? Chuẩn bị quỳ sập thành lâu à?
Minh Ung lập tức quát lên: “Mọi người chuẩn bị”.
Các cường giả cảnh giới Thiên Võ, Thiên Nguyên lúc này quỳ một hàng, bất chấp tất cả mà dập đầu ầm ầm, đây là thao tác gì?
Hai người đứng đầu chính là Dương Thừa Minh và Vương Thao Thiên.
Lúc này, Dương Thừa Minh nhúc nhích hai đầu gối, nhìn nhóm người Minh Ung trên cổng thành, tức thì lên tiếng: “Hoàng đế Minh Ung, Dương Thừa Minh ta có mắt không thấy Thái Sơn, đắc tội với ngài. Cái quỳ này, là sự xin lỗi từ tận đáy lòng của Dương Thừa Minh ta đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313541/chuong-1292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.