Chương trước
Chương sau
Cho dù là tôm cát nhỏ hiểu biết sâu rộng, nhìn thấy những linh tài kia cũng trợn mắt há mồm, giống như tên ngốc, chứ đừng nói đến cảnh giới Hóa Thần của thế gia và các môn phái lớn này.

Lúc này Viêm Khô gần như sắp khóc, lão ta nhìn một loại quả đỏ rực trên cây cổ thụ, giọng nghẹn ngào nói: “Đó là… đó là linh quả Huyết Ngọc Lô Hỏa. Ôi trời ơi loại quả này thật sự tồn tại, thật sự tồn tại!”

Lão già Mộ Kỳ của Mộ gia sắc mặt cũng đỏ lên, hô hấp gấp gáp: “Đó là… mười bảy lá sen xanh… Thứ đồ này nghe nói chỉ cần mở chạc cây cũng phải mấy chục vạn năm…”


“Còn có cái kia là… quả Đế La Hỏa, nghe nói sinh trưởng trên Hỏa La Đại Lục, nghe nói ở Hỏa La Đại Lục một vạn năm mới có thể khai thác một quả…”, Cổ Thu Sương bây giờ cũng đã sững sờ.

Trong một lúc, các cảnh giới Hóa Thần của đại thế gia và môn phái đã hoàn toàn điên cuồng.

Bây giờ ai cũng không muốn quan tâm Tần Ninh, mang mấy loại linh quả kia quay về, gia tộc bọn họ nhất định sẽ sản sinh ra một vị vô địch cảnh giới Hóa Thần siêu việt.

Nói không chừng có thể đủ bồi dưỡng vị Cửu U Đại Đế thứ hai thống trị Cửu U Đại Lục.

“Cút!”

Đột nhiên trong sơn cốc, một giọng nói u ám vang lên rồi vọng lại.
Tần Ninh nhấc mắt lên, nhìn đám người tụ tập phía trước, từ từ nói: “Cút!”

Nghe vậy, người của các gia tộc và tông môn đều ngẩn ra.

Nhóm Thiên Đạo Nhất, Lý Nhất Phàm đi đến gần Tần Ninh, thấy tóc Tần Ninh bạc trắng, khí tức yếu ớt, liền không hiểu vì sao.

Nhưng bọn họ đều thấy được Tần Ninh lúc này đang thương tâm đến tuyệt vọng.

Đây là điều mà bọn họ chưa bao giờ thấy.

Cho dù là Thẩm Văn Hiên đi theo Tần Ninh từ rất lâu, năm đó thấy Tần Hâm Hâm bỏ mình, Tần Ninh rất phẫn hộ, nhưng chưa hề sa sút như bây giờ.

Hoàng Phủ Hùng nhìn con cháu Hoàng Phủ gia, nói: “Các ngươi ra ngoài đi!”

“Nhưng mà, lão trưởng tộc...”

Người đàn ông dẫn đầu định nói gì đó, Hoàng Phủ Hùng liền cắt ngang: “Các ngươi không định nghe theo lời của lão trưởng tộc này hay sao?”

“Vâng!”

Đám người Hoàng Phủ lúc này đều lui lại.

Tôm cát nhỏ nhìn Vũ Vân Phàm, nói: “Các ngươi cũng cút ra đi”.

Ban nãy nó đã thấy dáng vẻ cực kỳ bi thương của Tần Ninh, hiện tại đám người kia ngang ngược xông vào, có trời mới biết Tần Ninh định làm gì?

Nó với Vũ gia cũng có quan hệ, không muốn Vũ Vân Phàm chết ở đây.

Vũ Vân Phàm đương nhiên hiểu được ý nghĩa của tôm cát nhỏ với gia tộc mình. Nó từng kề vai chiến đấu với Vũ Đế, cho nên hắn ta phải nghe lời của tôm cát nhỏ.

Lúc này hai nhà là Hoàng Phủ gia và Vũ gia cùng rời đi.

Kiếm Phong Tuyết của Kiếm Các dẫn theo mọi người đứng đó, do dự không thôi.

Lâm Vi Vũ rất muốn hỏi Tần Ninh là có chuyện gì xảy ra, nhưng hiện tại tình hình có vẻ không đúng lắm.
“Ha ha...”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.