Lời mắng chửi này khiến Tần Ninh nhíu mày.
Mộc Dung Nhi hừ một tiếng nói: "Tiện nhân, ta thấy ngươi đã sớm cùng với tên nhãi nhép này gian díu với nhau rồi, cái gì mà tỳ nữ chứ, sợ là ngươi đã làm những chuyện đồi bại dưới thân của tên nhãi nhép này không biết bao nhiêu lần rồi..."
"Ông què, vả miệng!"
Một lời nói lạnh lùng vừa rơi xuống, thì ngay lập tức thanh âm xé gió bá đạo lại vang lên.
Chát…
Ngay tức khắc, thân thể mảnh mai của Mộc Dung Nhi ngã phịch xuống đất, toàn bộ một bên má của cô ta đã sưng to, còn có máu chảy ra từ khóe miệng.
Thiên Động Tiên vốn đã nhân từ mà nhẹ tay, nhưng rốt cuộc Mộc Dung Nhi vẫn không thể chống đỡ nổi một cái bạt tai của cường giả cảnh giới Địa Võ tầng 3.
"Ông dám đánh ta?"
Má của Mộc Dung Nhi sưng lên, máu chảy ra từ khóe miệng, hoàn toàn choáng váng. Tần Ninh lại dám bảo người đánh cô ta!
"Đánh ngươi đó thì sao!"
Tần Ninh hờ hững nói: "Sương Nhi là tỳ nữ của ta, muốn đánh muốn mắng cũng chỉ có một mình công tử ta đây được phép. Ngươi có tư cách gì mà đứng đây lải nhải, chỉ trỏ? Không giết ngươi đã là ban ơn cho ngươi rồi".
Lời này vừa nói ra, cả Lan Tiếu và Thạch Kinh Lôi đều hoang mang.
Hai người thân là hoàng đế của đế quốc, có sóng gió gì mà chưa gặp qua đâu.
Thế mà hôm nay, bọn họ thực sự đã được mở mang tầm mắt.
Tần Ninh đến từ đế quốc Bắc Minh, còn Mộc Dung Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312553/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.