Thời gian dường như dừng lại, Tần Ninh ngồi đó không nói một lời.
“Ngươi cũng đừng nghĩ nữa. Bây giờ ngươi đã kết thúc chín đời chín kiếp, nhưng trải qua đời thứ 10 thì dựa vào tư chất của ngươi mà muốn trở lại Cửu Thiên Vân Minh cũng là chuyện sớm muộn”.
“Có ngươi ở đó, ta nghĩ mấy vị thân nương của ngươi nhất định sẽ không náo loạn với mẹ ngươi”.
“Nói thật lòng, giá trị thân phận của ngươi có vài phần giống với cha ngươi, có thể khiến mấy vị thân nương của ngươi đoàn kết một lòng”.
Lão già xa xăm nói.
“Ta hiểu…”
Tần Ninh quả thật rất rõ điều này. Trong rất nhiều chị em thì tư chất của hắn xuất sắc nhất, mấy vị thân nương cũng coi hắn như con đẻ.
“Được rồi, được rồi…”
Tần Ninh xua tay, xoa xoa hai bên thái dương.
Bây giờ không phải là lúc cân nhắc đến chuyện này.
“Cửu Thiên Vân Minh, không có cha ta thì còn có ta, sợ gì mấy tên điên cuồng muốn vượt mặt”.
Tần Ninh cười híp mắt nói: “Sớm muộn cũng có một ngày, chúng sẽ biết, thế giới các thần cần hòa bình chứ không phải phản kháng”.
Nhìn thấy biểu cảm của Tần Ninh, lão già im như thóc, lẩm bẩm nói: “Cái bộ dạng này thật sự giống ông già nhà ngươi…”
Lúc này, Tần Ninh đứng lên, thở phào một hơi.
“Cần lấy một số thứ ở chỗ ông…”
Tần Ninh cười khà khà nói.
“Hả? Không được, lão đây chỉ còn lại một lõi cây để duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312550/chuong-300.html