Minh Ung, Thiên Ám và Thiên Động Tiên quỳ xuống đất.
“Tham kiến tôn giả Thanh Vân!”
Vẻ mặt của ba người đều rất trầm tĩnh.
Mặc dù họ chưa từng thấy bản tôn của tôn giả Thanh Vân, nhưng đã từng thấy chân dung và bức tượng của ông ấy vô số lần, nếu đây không phải là tôn giả Thanh Vân thì là ai nữa?
Những người còn lại khi nghe thấy danh hiệu này thì cũng sững sờ.
Người đàn ông ngay thẳng, vô cùng tao nhã này lại chính là tôn giả Thanh Vân tiếng tăm lừng lẫy trên Cửu U đại lục từ hàng chục ngàn năm trước sao?
“Chỉ là một giọt máu biến thành thôi, các ngươi không cần phải lo lắng.”
Tần Ninh xua tay, không nói gì nhiều, bước vào trong miệng vương giao Viêm Thương, liền biến mất không thấy bóng dáng đâu.
Khi Tần Ninh bước vào trong miệng vương giao Viêm Thương, Minh Ung, Thiên Ám và Thiên Động Tiên vẫn chưa hết kinh ngạc.
Tôn giả Thanh Vân là ảo ảnh biến thành từ một giọt máu thôi sao?
Rốt cuộc thì Tần Ninh đã làm chuyện này bằng cách nào?
Mặt khác, Vân Khánh Tiêu và Vân Khánh Ngữ cũng chết lặng người.
Đó chính là tôn giả Thanh Vân sao?
Năm đó ở Cửu U đại lục, có rất nhiều tông môn, chiến tranh không ngừng, cho đến khi Cửu U Đại Đế thanh danh vang dội, uy thế vang trời xuất hiện.
Thế nhưng, sau khi Cửu U Đại Đế làm kinh sợ cả Cửu U đại lục, phần lớn thời gian còn lại,đều ở trong tình trạng bế quan, đúng lúc đó, một vị tôn giả xuất hiện, đó chính là tôn giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312535/chuong-285.html