Lúc này Lăng Thiên vung tay, kiếm rút ra không gây nên một tiếng động nào nhưng lại mang theo luồng sát khí mãnh liệt.
“Tử Kiếm quyết!”
Một kiếm đâm ra, lần này tốc độ còn nhanh gấp 10 lần vừa rồi.
Mọi người chưa từng nghe thấy Tử Kiếm quyết này nhưng trong lòng mọi người đều đoán rằng, Tử Kiếm quyết này chắc chắn là Tinh Thần linh quyết!
“Tinh Thần linh quyết, nhanh thế mà đã phải thi triển ra rồi sao?”
Tần Ninh lạnh lùng nhìn thẳng đối phương, côn mảnh siết chặt trong tay.
“Như vậy thì xem ra, phải thử xem Tinh Thần linh quyết của ngươi lợi hại hay là côn đánh chó thô bạo đơn giản của ta lợi hại!”
Bàn tay Tần Ninh vung lên, rút ra một cây côn.
Lúc này côn đánh chó đã ngưng tụ một âm thanh chói tai, tốc độ cũng không hề chậm hơn tốc độ tấn công của Lăng Thiên.
Đông…
Một âm thanh nặng nề vang lên, kiếm và côn lúc này va chạm trực tiếp vào nhau.
Côn mảnh trong tay của Tần Ninh vẫn còn nguyên vẹn như lúc đầu, nhưng bên kia, linh kiếm trong tay Lăng Thiên đã rắc một tiếng gẫy đôi.
“Cái gì…”
“Sao có thể được!”
Lúc này, trong đám người phát ra những tiếng kêu kinh ngạc.
Một cây côn gỗ mà đánh gẫy một linh kiếm tam phẩm!
Lúc này, ánh nhìn của Lăng Thiên cũng ngỡ ngàng, rõ ràng là không thể tin nổi.
“Không thể nào… tại sao có thể…”
Trong mắt Lăng Thiên mang một vẻ kinh hoàng.
Một cây côn gỗ, thế mà lại đánh gãy trường kiếm của gã.
“Kể cả cho ngươi linh quyết thánh phẩm, thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312497/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.