Ánh mắt chuyển động, nhìn về phía Tần Ninh, Lăng Thiên lại nói: “Sao hả? Ngươi có dám hay không dám?”
“Mặc dù rất khó chịu vì ngươi đã giành nói những lời mà ta định nói, nhưng ngươi đã tự mình nộp mạng, ta nhất định sẽ thành toàn cho ngươi!”
Tần Ninh mỉm cười đáp.
“Công tử!”
“Tần huynh!”
Mấy người Diệp Viên Viên, Minh Vũ đều ngớ người.
Võ giả của cảnh giới Linh Luân, ngưng tụ luân mạch, nối liền chín linh hải lớn và chín tòa linh đài, linh khí dày đặc, ổn định, lực bộc phát mạnh mẽ.
Điều này không thể so với võ giả của cảnh giới Linh Đài.
“Không sao!”
Tần Ninh xua tay nói: “Không giết tên này, lòng ta không yên! Hắn ta tự mình tìm đường chết, ta cứ thành toàn cho hắn thôi”.
Nghe được những lời này, Lăng Thiên chỉ lắc đầu cười.
Tần Ninh không hề hay biết sự mạnh mẽ của gã, không hề hay biết sự lớn mạnh của Thiên Tử!
Trong toàn đế quốc Bắc Minh, Thiên Tử vốn không sợ gì cả.
Đế quốc Bắc Minh rộng lớn như vậy nhưng trong mắt Thiên Tử hiện giờ, nó vốn chẳng là cái thá gì cả.
Thật nực cười là Tần Ninh tự cao tự đại, lại không hề biết Thiên Tử đáng sợ như thế nào!
Mọi người lúc này, đến trước sườn dốc Sinh Tử.
Sườn dốc Sinh Tử chính là một nơi khá nổi tiếng trong Viện Thiên Thần.
Đây là nơi để rất nhiều Linh Đồ, Linh Tử ở trong Viện Thiên Thần đến để giải quyết những tranh chấp cá nhân.
Một khi bước vào sườn dốc Sinh Tử, mạng sẽ không còn là mạng nữa.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312496/chuong-245.html