Cùng lúc này, ở phía bên kia, Tần Ninh đưa hai mỹ nữ Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ngồi xe bò, đi thẳng một đường trở về đế quốc Bắc Minh.
“Ông què, bây giờ đã toại nguyện rồi thì sau này chuyên tâm làm phu xe cho công tử ta, rõ chưa?”
“Công tử yên tâm!”
Thiên Động Tiên vui vẻ, cười ha ha: “Ngày sau, lão hủ cứ an tĩnh làm một lão nô phu xe, hầu hạ công tử!”
“Cút!”
Tần Ninh cười mắng: “Ta có Viên Viên và Sương Nhi hầu hạ rồi, sao lại cần ông nữa?”
Trong xe, Tần Ninh ngồi ở giữa, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ngồi hai bên.
Một người mặc váy dài màu xanh ngọc, một người mặc váy ngắn màu hồng đáng yêu, phối hợp với nhan sắc tuyệt đẹp của hai người, cộng thêm thân hình hoàn mỹ như nụ hoa chớm nở, không thể không nói là cảnh đẹp ý vui.
Tần Ninh cười nhạt nói: “Hai người các cô phải nhanh chóng trưởng thành hơn”.
“Công tử yên tâm”, Diệp Viên Viên từ từ nói: “Lần này trở về, có lẽ ta sẽ đạt tới cảnh giới Linh Luân tầng 5!”
“Đến lúc đó, nhất định có thể bảo vệ công tử”.
Vân Sương Nhi cũng lên tiếng: “Có lẽ Sương Nhi cũng sẽ đột phá cảnh giới Linh Hải tầng 7 đạt tới cảnh giới Linh Đài tầng 1, cũng có thể chia sẻ nỗi lo với công tử”.
Lúc này, Tần Ninh khẽ lắc đầu.
“Không không không, ta không có ý này. Ta nói, các cô mau lớn lên, như hoa sen mới nở, nhan sắc tuyệt trần. Như thế thì công tử ta mới dễ ra tay”.
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312485/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.