Trong khu 36, Tần Ninh cầm đàn Phù Diêu trong tay, chìm đắm vào kí ức rất lâu về trước.
Khi đó, hắn chính là Cửu U đại đế, trải qua cửu mệnh thiên tử đời thứ nhất, mà tới khi kết thúc thì vừa hay đại thọ một vạn năm.
Nhóc Thanh Vân kia có tâm mời một Họa Thánh chấp bút, Lam Thanh Thanh và Vân Trung Phi diễn tấu, đương nhiên, những người đàn múa trong đó cũng không tầm thường.
Khi đó, hầu hết những nhân vật có tiếng trên Cửu U đại lục đều có mặt.
Một bữa yến tiệc, nhưng hắn lại chẳng để tâm, cho nên uể oải không thôi.
Nhưng khi nghe thấy tiếng đàn sáo, âm thanh không cố tình mà lại vô cùng ăn ý nên Tần Ninh đã chỉ điểm cho vợ chồng Vân Trung Phi và Lam Thanh Thanh vài câu.
Có được những lời chỉ dạy đó và sự tài năng của hai người nên mới có thành Lam Vân sau này trở thành đế quốc Vân Lam.
Còn linh hồn trong bức tranh chính là nhờ công lực thâm hậu của Họa Thánh.
Vân Trung Phi và Lam Thanh Thanh có thể nhận ra thân phận của mình, có lẽ phần lớn là có liên quan đến Họa Thánh.
“Nhóc đó… không biết còn có thể gặp lại, rồi vẽ cho ta một bức tranh!”, Tần Ninh thì thầm, hai tay nâng cây đàn lên gảy một khúc.
Tiếng đàn du dương dần vang lên, lan ra khắp khu 36.
Lúc này, trong khu 36, mọi người đang ở trong phòng của mình, hoặc là tu hành hoặc là đã ngủ say.
Lúc này, Diệp Viên Viên đang khoanh chân ngồi thiền, linh khí trong cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312466/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.