Rõ ràng là bức tranh này đang mô tả một buổi yến hội.
Ca múa mừng cảnh thái bình, tấu nhạc đàn sáo.
Ở phía dưới có mười mấy người, trong đó có một nam một nữ mang thần thái cung kính, một người thổi sáo, một người đánh đàn phối hợp nhịp nhàng với nhau.
Còn có một người vẽ tranh, mấy người vừa hát vừa múa.
Rõ ràng, sư tôn của lão tổ nhà mình là thượng khách.
Nhưng thanh niên trong bức họa đó lại tùy ý ngồi bệt xuống đất, dáng vẻ lười nhác.
Hơn nữa, không khó để nhìn ra, mấy người đang ngồi đều nhìn tôn giả Thanh Vân với vẻ cung kính, nhưng ánh mắt lại dường như tập trung lên người thanh niên kia.
Người thanh niên mặc bộ một áo choàng màu xanh nhạt, tùy ý ngồi đó là ai.
Thiên Ám càng nhìn, càng cảm thấy thần bí.
Người này là ai.
Hình như địa vị của hắn còn cao hơn tôn giả Thanh Vân một bậc!
“Bức tranh yến hội này đặt ở đây sao?”
Tần Ninh nhàn nhạt lên tiếng.
“Hả?”
Thiên Ám vội vàng nói: “Không phải như vậy, vốn dĩ Linh Các chính là nơi quan trọng nhất trong học viện Thiên Thần. Năm đó, học viện Thiên Thần có thể nói là lừng lẫy một thời, không biết có bao nhiêu nhân vật trên Cửu U đại lục đều tới xin học”.
“Nhưng theo sự hiu quạnh về sau thì học viện cũng không còn mạnh như trước, điều đó dẫn tới nơi này cũng dần trở nên vắng vẻ”.
“Một phần là vì, học viện Thiên Thần từng huy hoàng, có không ít những thứ có giá trị không tầm thường, sợ bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312465/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.