“Đây là Sự Vật các, không cho phép gây chuyện”.
Trưởng lão hừ lạnh nói.
Lúc này, Minh Hãn cũng lạnh lùng nhìn Tần Hâm Hâm.
“Thằng nhãi, đợi lát nữa kết thúc rồi ngươi cứ ở đây mà ăn đủ nhé!”, Minh Hãn bực bội nói.
Tần Hâm Hâm cũng hừ một tiếng rồi đi lên trước.
Nhìn bia đá, Tần Hâm Hâm đấm thẳng một quyền.
Bụp…
Âm thanh trầm thấp vang lên, bia đá kia lóe lên một luồng sáng, nhất thời trong đại điện mọi người đều sững sờ.
30 ngàn cân!
Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều chết lặng.
Trưởng lão kia nhìn cuốn sổ trong tay, nhàn nhạt nói: “Tần Hâm Hâm, 30 ngàn cân!”
Tần Hâm Hâm mới đạt tới cửa thứ chín Thiên Môn thế mà lại được 30 ngàn cân.
So với Minh Hãn cao nhất vừa rồi còn nhiều hơn 10 ngàn cân.
Chuyện này quá khó tin.
Võ giả chín cửa cảnh giới, sức mạnh cao nhất cũng chỉ đạt tới khoảng 20 ngàn, đó còn là da thịt đã đạt tới cực độ.
Nhưng Tần Hâm Hâm dường như đã vượt qua cực độ.
Chính là một hạt giống tốt!
Trưởng lão không khỏi nhìn Tần Hâm Hâm thêm vài lần, khen ngợi nói: “Tốt lắm, tốt lắm, chín cửa cảnh giới mà đạt tới mức độ này thì sau này chăm chỉ luyện tập, đạt tới cảnh giới Linh Hải là có thể tiến vào nội viện rồi!”
“Cảm ơn trưởng lão!”
Lúc này, Tần Hâm Hâm chắp tay, cười nói.
Từ sau khi Tần Ninh rời đi, những ngày tháng của cậu ở thành Lăng Vân vô cùng buồn chán. Cậu tu luyện bất cứ lúc nào, cộng thêm một số phàm đan mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312435/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.