“Nhưng ta cũng không để Hứa trưởng lão giúp không công đâu!”
Tần Ninh cười nói: “Đây là một hạt sen Thanh Ngọc cùng đá Tử Tinh Nguyên, ta nghĩ hai thứ này có giá trị quá tốt với cảnh giới Linh Phách rồi”.
“Hơn nữa sau này Hứa trưởng lão còn ở lại khu 36 nữa, nể mặt Hứa trưởng lão phải khổ cực, ta cũng sẽ không thu linh thạch của ông nữa”.
Thu linh thạch?
Cái gì vậy?
Hứa Thông Thiên hoàn toàn mơ hồ.
Nhưng hạt sen và đá Tử Tinh Nguyên này đúng là có giá trị không tầm thường.
Cho dù có là cảnh giới Linh Phách thì cũng cực kỳ coi trọng hai bảo bối này.
Hứa Thông Thiên cười híp mắt nói: “Tần công tử, lần sau còn chuyện tốt gì thì cứ gọi ta nhé, ta không sợ đổ mồ hôi rơi nước mắt đâu!”
Hứa Thông Thiên nói xong thì quay người rời đi.
Tần Ninh chỉ mỉm cười không nói.
Có lẽ bây giờ Hứa Thông Thiên còn chưa cam tâm ở lại khu 36 này, nhưng sau một thời gian nữa, e là có đuổi thì lão ta cũng sẽ không đi.
Một khi địa linh mạch ở kia được mở ra thì cả khu 36 sẽ được linh khí bao phủ, đến lúc ấy nó sẽ thành một tòa Tụ Linh trận cấp 4, thậm chí là hơn.
Không thu linh thạch của lão ta, cho lão ta ở đây miễn phí, lão ta cứ mừng thầm đi là vừa!
“Phù...”
Tần Ninh cũng thở ra.
Chuyện cần làm đều đã xong, giờ thì bế quan tu hành thôi.
Hắn đã đạt đến cảnh giới Linh Hải tầng 9, thời gian tiếp theo là toàn lực đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312420/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.