Tần Ninh đương nhiên không hề biết sát ý mãnh liệt của Sở Ngưng Thi, mà cho dù biết cũng không thành vấn đề.
Sở Ngưng Thi sớm muộn gì cũng phải chết.
Không chỉ Sở Ngưng Thi, mà Lăng Thiên cũng không thể tránh khỏi cái chết, Tinh Môn của Tần Ninh này không dễ cướp đoạt như vậy đâu.
Nhưng hiện giờ, cứu chữa cho đại ca hắn mới là việc quan trọng nhất.
“Vị sư huynh này, chúng ta tới đây để bái kiến Liệt Hỏa lão tổ!”
Ba người Tần Ninh dừng ở ngoài tòa lầu các, ngoài cửa tòa lầu đó, một bóng người đứng yên tại chỗ.
“Các người là... huynh đệ Tần Hải, Tần Ninh sao?”
“Đúng thế!”
“Mau vào theo ta, lão tổ đã đợi các người mấy ngày rồi!”
Ba người đi theo người thanh niên kia vào trong tòa lầu, cả tòa lầu rộng chừng trăm mét vuông, mấy đệ tử vội vàng lui tới.
“Lão tổ, hai vị đệ đệ của Tần Sơn sư huynh đã đến rồi!”
Người thanh niên kia đứng lại trước một căn phòng, khom người nói.
Tiếng cọt kẹt vang lên, cửa mở ra, người thanh niên kia ra hiệu cho mấy người Tần Ninh và Tần Hải đi vào.
Ba người bước vào trong, đột nhiên một luồng khí tức linh đan tươi mới chậm rãi tỏa ra.
Cả căn phòng tràn ngập gợn sóng linh khí, hơn nữa, khí tức linh đan khiến tinh thần người khác khoan khoái như vậy cũng đủ để chứng minh viên linh đan tỏa ra mùi hương như vậy không phải đan cấp thấp.
“Đến rồi à?”
Trong căn phòng, một ông lão đang ngồi cạnh giường, vẻ mặt nhìn có chút thăng trầm, mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312371/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.