Grào…
Lúc này, ở bốn phía quảng trường, hình rồng điêu khắc trên tám trụ sắt bỗng sống lại.
Ánh lửa trên tám trụ Bàn Long đã ảm đạm dần nhưng tám con rồng lửa kia thì lại xuất hiện trong không trung.
Dài 100 mét, bề ngang 10 mét có dư, ánh lửa trên thân bắn ra bốn phía, khiến người ta cảm thấy áp bức cực lớn.
“Đây là… rồng!”
Lúc này, trong ánh mắt của Thánh Đăng Phong, Thánh Tâm Duệ, Minh Vũ chỉ nhìn thấy một vẻ kinh ngạc.
Ngay cả Diệp Viên Viên vẫn luôn mang vẻ mặt lạnh nhạt thì lúc này trên khuôn mặt tuyệt mỹ kia cũng hiện ra một tia ngạc nhiên.
Đây… là do Tần Ninh tạo ra sao?
Trong tám con rồng lửa thì lúc này, có ba con quấn quýt bên Tần Ninh. Như một con vật nuôi ngoan ngoãn, tràn đầy hơi thở sự sống.
Nó có thể khiến một võ giả cảnh giới Linh Đài hoá thành ngọn lửa bùng cháy thành tro tàn, nhưng khi đến gần Tần Ninh thì lại như trở thành một đốm lửa yết ớt vậy.
Bàn tay Tần Ninh búng nhẹ vào đầu rồng, cười nói: “Vẫn giống như trước đây, mang đầy nhân tính nhỉ!”
Mà lúc này, bốn con rồng khác thì lại gào thét, biến những mũi tên đang lao vun vút kia thành sắt nóng chảy, tách tách rơi xuống.
Sau đó, bốn con rồng kia điên xuồng gầm rú bổ thẳng xuống cấm vệ quân ở bốn phía, mở miệng nhả ra những quả cầu lửa. Vốn dĩ hơn ngàn cấm vệ quân đang đứng bốn phía bỗng chốc biến thành đống tro tàn.
Một con rồng cuối cùng thì lượn vòng, lao tới đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312356/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.