Chỉ thấy Trương Linh Phong tế ra một tòa tháp nhỏ, tháp nhỏ xoay tròn sau đó phóng to đến chín trượng, tiếp đó tỏa ra ánh sáng mờ mờ lấp lánh.
Rất nhanh, trong phạm vi trăm trượng xung quanh, dưới ánh sáng của tòa tháp nhỏ chiếu rọi, khiến cho cả vùng đất trông có vẻ lòe loẹt hơn vài phần.
Sau khi kiểm tra mấy lượt, Trương Linh Phong nhướn mày.
“Không có gì kỳ lạ!”
Không thể nào!
Tần Ninh nhìn về phía không xa, đầu mày nhướn lên: “Đi theo ta”.
Rất nhanh, đến một chỗ cách đó ngoài trăm trượng, trên một vách núi ẩm ướt có tiếng nước nhỏ xuống róc rách.
Tay Tần Ninh vươn ra, nước nhỏ lên lòng bàn tay hắn.
Chớp mắt.
Ánh sáng phát ra từ tháp nhỏ khi chiếu đến đây bỗng xuất hiện chút dao động.
“Quả nhiên có điều kỳ lạ!”
Trương Linh Phong lập tức hai tay bắt quyết, đánh ra mấy luồng thất luyện liên tiếp, rất nhanh, vách núi thoáng lung lay, có những viên đá rơi xuống, xuất hiện một cánh cửa lập lòe ánh sáng màu xanh thiên thanh.
Ánh mắt Trương Linh Phong đầy ngạc nhiên thốt lên: “Đám dị tộc này, chẳng trách ẩn nấp trong Tam Thanh tiên vực nhiều năm như thế, mà cứ điểm lại cực kỳ ít bị phát hiện!”
Lựa chọn địa điểm lại là ở những nơi cực kỳ khuất tầm mắt, hơn nữa... còn có thủ đoạn che giấu tinh xảo thế này.
Bọn chúng làm tất cả những điều này đều vô cùng cẩn mật.
Đến cả một Tiên Đế như hắn ta mà cũng suýt chút nữa đã bị lừa rồi.
“Cẩn thận chút!”
Tần Ninh lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152596/chuong-10635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.