Tần Ninh tiếp tục nói: “Đi, đi tìm Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần”.
Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần là do hắn đưa đến đây, hơn nữa hai người dù gì cũng có Tam Nguyên đạo thể và tạo hóa Đế thể, Tần Ninh cũng có lòng yêu mến người tài.
Rất nhanh, Trương Linh Phong dẫn theo Tần Ninh, Mục Huyền Thần cùng nhau rời khỏi chỗ này.
Trên đường đi dựa theo phương hướng mà Lý Giai đã nói, mấy người đi vào sâu bên trong Tiên Quỷ Uyên.
Cả một vùng đất phía trước mặt, quét mắt nhìn quanh chỉ vực sâu vô biên vô tận, nối tiếp liên miên, lan ra khắp nơi trên mặt đất, tựa như hàng nghìn khe rãnh, không biết rốt cuộc những khe rãnh này sẽ lan dọc đến nơi nào.
“Hẳn là ở gần đây thôi!”
Trương Linh Phong nhìn quanh.
Tần Ninh lúc này đang xách cổ Đại Hoàng nói: “Cái mũi của ngươi thính, ngươi ngửi thử xem nào!”
Đại Hoàng cũng không nói nhiều, bò rạp trên đất hít ngửi khắp nơi.
“Có mùi đó rồi!”
Mấy người đi bộ sâu vào bên trong mấy chục dặm, Đại Hoàng lại nói: “Hẳn là ở gần đây”.
Nghe vậy, Tần Ninh nhướn mày.
Ở gần đây, nhưng lại không có chút tung tích gì, quả thực là quái lạ.
“Sáng rồi sáng rồi...”.
Đúng vào lúc này, Trương Linh Phong nói: “Ngọc Giác sáng rồi, đi theo hướng dẫn của ngọc Giác này, có lẽ sẽ tìm được hai người”.
“Ừm”.
Ngọc Giác này là do Trương Linh Phong đề phòng ngộ nhỡ, nên đã để lại khí tức hồn phách của Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần, khi khoảng cách không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152595/chuong-10634.html