“Sao? Mùi vị được không?”
Tần Ninh nhìn bóng dáng căm thù trước mặt, cười nhạt: “Lần sau thì mở cho rõ cái mắt chó ra. Không phải ai ngươi cũng đắc tội được đâu!”
“Ngươi chết chắc rồi”.
Kình Nguyên lúc này dính đầy vết thương.
“Nhà họ Vương mà biết thì, Tần Ninh, ngươi... chắc chắn phải chết. Ngươi đã đắc tội nhà họ Vương ở Đế đô rồi đấy...”
Ầm...
Nhưng Kình Nguyên còn chưa nói xong thì Tiểu Thanh đã đá tới. Một tiếng ầm vang lên, Kình Nguyên đã tung não.
Máu tươi tung tóe, Tần Ninh bất mãn nhìn Tiểu Thanh.
“Lần sau lịch sự hơn chút được không?”
Nghe vậy, Tiểu Thanh lại nước mắt lưng tròng.
“Thôi thôi, mày biết làm nũng quá đấy. Tao không nói nữa được chưa?”
Lúc này, những người khác đã bị người đá giải quyết.
Mà trên vách núi, cơ thể của Vương Nguyên Dụ bị kiếm xuyên qua, trừng mắt nhìn Kình Nguyên bị giết. Còn hắn ta thì cũng hoàn toàn không còn hy vọng sống nữa.
Diệp Viên Viên thu kiếm lại, nhìn Tần Ninh, im lặng không nói.
“Cô không hợp luyện kiếm đâu”.
Tần Ninh bất ngờ nói: “Roi thì hợp hơn đấy!”
Nghe vậy, Diệp Viên Viên không hiểu thế nào.
“Thôi, chuyện này đã kết thúc rồi. Giờ ta phải quay về nhà, vẫn còn chút phiền phức cần giải quyết!”
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Diệp Viên Viên, vẫn là câu nói cũ, độc Cửu U Tý Hiết mà dùng Thiên Hỏa Linh Tinh sẽ không giải trừ được đâu”.
Nói xong, Tần Ninh ngồi lên lưng Thanh Ngưu rồi rời khỏi khe núi.
“Tiểu thư, kẻ này rốt cuộc là ai?”, Khô lão ngơ ngác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4142000/chuong-39.html