"Anh bị sao thế?" Hứa Thanh Lãng biết, Chu Trạch bình thường không hay uống bia rượu.
"Tôi đang có tâm trạng như anh hôm trước khi khoe 20 căn nhà tái định cư với cô gái có con chó Corgi."
"...…"Hứa Thanh Lãng.
Cả hai người cùng im lặng một lúc lâu, sau đó, Hứa Thanh Lãng chủ động rót cho Chu Trạch một chén rượu.
"Kể cho tôi một chút chuyện xảy ra hôm qua đi, hôm qua tôi định hỏi anh nhưng chưa kịp hỏi."
"Hiện giờ tôi không có tâm trạng."
"Không phải là tro cốt của anh bị trộm sao? Chuyện đó như việc cắt bớt móng tay móng chân thôi mà, anh không cần quá canh cánh trong lòng đâu."
"Anh nói chuyện đó nghe có về nhẹ nhàng nhỉ?"
"Tôi ngược lại lại rất ghen tị với anh, nếu một ngày nào đó tôi có thể ngồi cùng đống tro cốt của mình và uống rượu, thì chắc có lẽ, tối nào tôi cũng sẽ ngồi cười khúc khích."
Hứa Thanh Lãng nói với vẻ mặt thành thật.
Đúng vậy,
Nếu tro cốt của người thân, của cha mẹ bị kẻ gian trộm mất thì chắc chắn sẽ rất lo lắng, sẽ rất phẫn nộ!
Nhưng nếu tro cốt của chính bản thân mình bị trộm mất nếu sốt ruột thì có chút không thật.
"Nếu như thế, tôi có nên đăng một dòng trạng thái lên trên Weibo để ám chỉ cho kẻ trộm biết không?" Chu Trạch hỏi ngược lại.
"Haha, anh cứ khéo đùa, thế đã tìm thấy tên trộm chưa?"
"Tiểu Louli đang tìm."
Chu Trạch bây giờ chỉ có thể chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706836/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.