Nói xong, lão đạo phất phất tay để tắt đèn. Mặc dù bây giờ là ban ngày, nhưng sau khi tắt đèn, ánh sáng trong cửa tiệm cũng đột ngột giảm xuống rất nhiều. Ngay sau đó, lão đạo nói như sắp hét lên:
"Khỉ con!"
Lập tức, con khỉ nhảy tới, trong tay nó cầm hai chiếc quạt nhựa. Bên trên chiếc quạt phát ra ánh sáng huỳnh quang, trông rất bắt mắt.
Lão đạo cùng con khỉ đứng nghiêm chỉnh tề, sau đó dậm chân và cùng hô lên:
"Khẩu hiệu của chúng tôi là!"
"Cố gắng! Cố gắng! Cố gắng!"
"Tinh thần của chúng ta là!"
"Phấn đấu! Phấn đấu! Phấn đấu!"
"Mục tiêu của chúng tôi là!"
"Tiền bạc! Tiền bạc! Tiền bạc!"
"Tốt, thu đội!"
Con khỉ nhỏ ngay lập tức lui lại và chạy về phía quầy bar.
Chu Trạch ở bên cạnh, dở khóc dở cười.
"Tiền mới là công lý, tiền mới là tất cả,
Ông chủ, anh không thể bị mắc lừa tên hòa thượng đó."
Lão đạo chợt thở dài, hình như tiền đã trở thành một vết sẹo lớn trong tim của lão đạo. Tiền có thể làm thay đổi trái tim của người khác, vì thế, ông có nỗi ám ảnh sâu sắc đối với tiền.
Chu Trạch khoát khoát tay, ra hiệu, anh đã rõ rồi.
"Là anh phải không?"
Cửa hiệu sách được đẩy ra, một chàng trai trẻ bước vào.
Chu Trạch biết chàng trai này, anh ta từng là thực tập sinh ở Bệnh viện Nhân dân. Khi Chu Trạch giả vờ làm bác sĩ xem bệnh giúp bệnh nhân trong bệnh viện, anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706826/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.