Chu Trạch và lão đạo cùng nhau đi ra bệnh viện, đúng lúc gặp Oanh Oanh vừa đi taxi tới. Cô ấy mặc một chiếc quần jean xanh, ôm, bên trên mặc một chiếc áo phông trắng trông rất năng động.
Mặc dù cô đã ngủ say 200 năm, nhưng bây giờ, nhìn cô ấy lúc nào cũng như 26 tuổi.
"Ông chủ." Oanh Oanh đứng bên kia đường chào Chu Trạch.
"Cho nên mới nói, người không hiểu chuyện thì dễ dàng đi kiếm chuyện." Lão đạo khịt mũi và nhìn sang Oanh Oanh ở phía bên kia đường, "Cũng may trong nhà mình còn một người hiểu chuyện."
Chuyện bây giờ rất rõ ràng. Kẻ giết người hàng loạt trong vụ án này có lẽ là một thây ma. Mà vừa vặn, trong hiệu sách cũng có một thây ma, đó là Oanh Oanh.
Dù cô ấy là thây ma, nhưng lão đạo thấy cô ấy rất chăm chỉ quét dọn hiệu sách, tiếp khách chu đáo; buổi tối còn phải làm gối cho ông chủ ngủ. Trong thời đại này, cô ấy được coi là một nhân viên xuất sắc.
"Ông chủ, có chuyện nghiêm trọng gì sao?" Bạch Oanh Oanh đi tới. Cô biết rõ rằng, nếu không có chuyện nghiêm trọng, Chu Trạch sẽ không gọi cô đến đây.
Chu Trạch nhìn sang lão đạo: "Ông hãy nói tình hình cho cô ấy nghe." Ngay lập tức, Chu Trạch đưa tay vẫy taxi, ba người họ cùng nhau lên xe.
Chiếc xe chạy đến khu biệt thự. Ba người sau khi xuống xe trực tiếp đi thẳng tới biệt thự nhà Vương Kha.
Nhấn chuông gọi cửa, chẳng mấy chốc Vương Kha đã chạy ra và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706805/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.