Điều đáng sợ nhất trong cuộc đời là phải cố gắng cam chịu số phận dù bản thân không muốn.
Bởi vì khi bạn chấp nhận số phận đã được định sẵn của cuộc đời, bạn sẽ không cần phải lo lắng về sóng gió phía trước mà cuộc đời bạn lúc này chỉ diễn ra theo một đường thẳng được kẻ sẵn, không còn được làm theo hoài bão và ước mơ của mình.
Bạn có thể thấy được cuộc sống của mình sau năm năm; có thể thấy trước mình sẽ làm gì trong mười năm nữa.
Nhưng, cuộc đời này, việc cần thiết cũng là việc đáng sợ nhất, đó là chấp nhận cuộc sống.
Cuộc sống của bạn sẽ ổn định, không còn cảm giác bị xáo trộn, bạn sẽ có một cuộc đời yên bình đến mức mờ nhạt từ đầu đến cuối.
Có hay không thừa nhận thất bại, đó là quyết định của bạn.
Chu Trạch ngồi trên ghế sofa và suy nghĩ cả buổi chiều. Tựa như anh đang suy nghĩ rất nhiều, nhưng thực chất lại không nghĩ gì cả.
Hình ảnh của anh được phản chiếu trong tấm kính, anh nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong vô thức.
Khả năng thích nghi với xung quanh của con người thực sự rất mạnh. Ngay khi con với một điều gì đó, con người sẽ không mấy chú ý đến nó nữa.
Đây là hiệu sách của anh. Đây là cuộc sống của riêng anh.
Anh đưa tay sờ lên mái tóc mà Oanh Oanh vừa tỉa gọn,
Rất đơn giản, rất đẹp.
Chu Trạch trông thấy Đường Thơ đứng trước cửa, cô đã đứng yên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706777/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.