"Bụp…"
Âm thanh vang lên như tiếng của viên đá rơi xuống nước, vô cùng dễ chịu và êm tai. Khi hòn đá rơi xuống, nó làm cho mặt nước nổi lên từng gợn sóng.
Chu Trạch thấy mình đang nằm trong một hồ nước. Nước trong hồ long lanh như pha lê, nâng đỡ lấy cơ thể của Chu Trạch.
Mọi thứ xung quanh anh vô cùng mờ nhạt nhưng càng lúc lại càng trở nên rõ ràng hơn và trông rất quen thuộc,
Ở phía xa kia,
Là đường đi xuống Hoàng tuyền. Con đường đó luôn tấp nập người qua lại, bởi vì ngay cả không có chiến tranh hay bệnh dịch, từng giờ từng phút vẫn có người qua đời.
Rất nhiều những bộ phim điện ảnh đều có câu: "Ta sợ ngươi trên đường xuống Hoàng tuyền sẽ cô đơn nên ta sẽ đi cùng ngươi (Hoặc ta sẽ cho người đi cùng ngươi)".
Trên thực tế, chúng ta không phải lo lắng về chuyện này.
Khi xuống đây, bạn sẽ phát hiện ra trên đường xuống Hoàng tuyền vô cùng đông đúc, bên cạnh bạn sẽ đủ các loại người: tốt có, xấu có, da trắng có, da đen có, trẻ có, già có…
Dù bạn có xinh đẹp hay xấu xí, cuối cùng bạn cũng không tránh khỏi việc phải chết,
Dù là một vị anh hùng hay một tên cướp, thì khi tuổi dương đã tận cũng phải đối mặt với các chết,
Tuy nhiên, mọi người sẽ không cảm thấy cô đơn chút nào khi xuống Hoàng tuyền, khi đó, mọi người sẽ mất đi ý thức và chỉ lăm lăm tiến về phía trước như một cái xác không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706776/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.